Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 314 : Ăn ý

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Edit: Tuyết Dung Hoa



“Đội trưởng, không tìm thấy nguyên năng lượng, xem ra đồ vật kia quả nhiên bị ném cho bọn họ.” Một giá cơ giáp trong đội không chờ vị đội trưởng kia phân phó liền bay đến chỗ phế tích của cơ giáp, nhanh chóng dò xét một lượt, sau đó thất vọng mà báo cáo.



Ở thế giới cơ giáp, chỉ cần cơ giáp cùng người thao tác bị tiêu diệt, những gì thuộc về thế giới cơ giáp như năng lượng, tài liệu, vũ khí, trang bị vân vân...tất cả đều sẽ hiện ra, cho nên chỉ cần điều tra một chút, là sẽ biết được có hay không.



Đội trưởng nghe vậy trong lòng bốc lên lửa giận, hắn trực tiếp giơ súng ánh sáng lên nhắm ngay vào ba người Lạc Lãng, cười lạnh: “Nhóc con, nhanh giao đồ vật kia ra đây, nếu không đừng trách tao không khách khí.”



Lạc Lãng nhìn cũng chưa nhìn, trực tiết ném món đồ đó vào trong cơ giáp của mình, cười lạnh trả lời: “Nếu đã rơi vào tay tôi, liền không có khả năng đưa cho các người, tôi ngược lại muốn nhìn xem các người không khách khí với chúng tôi như thế nào." Nếu đã biết tên lão đại kia có ý muốn giáo huấn bọn họ, Lạc Lãng đương nhiên sẽ không cho đối phương sắc mặt tốt.



“Thật là tìm chết.” Ngực đội trưởng tràn đầy lửa giận, một lần hai lần, uy hiếp của hắn đều bị mấy cái tiểu đội cơ giáp nhỏ yếu phản kháng trở về, hắn cảm thấy nghẹn khuất không thôi, đồng thời cũng làm hắn mất hết mặt mũi. Hắn quyết định, nhất định phải làm cho ba tiểu tử không biết trời cao đất rộng trước mắt này bị hành hạ đến chết, làm cho bọn họ hiểu rõ, bọn họ còn chưa có đủ tư cách để kiêu ngạo.



Còn không đợi hắn nói đánh cho ta, đội viên phụ trách cảnh giới bên ngoài đột nhiên lại kinh hô lên: “Đội trưởng, lại xuất hiện thêm hai đội cơ giáp, tổng cộng có sáu giá cơ giáp……”



“Đáng chết!” Đội trưởng nhịn không được thầm mắng một tiếng, nhưng tính ra hắn còn có lý trí, biết không thể nào một lần bắt luôn chín cơ giáp mà không bị tổn thất gì, vì thế liền phân phó nói: “Nhắc nhở đối phương, chỗ của chúng ta đang có trận chiến, thông báo bọn họ vòng đường khác mà đi." 



Đây là một loại ước định của thế giới cơ giáp, nếu hai đoàn đội có phân tranh, lại không muốn chiến đội khác quấy rầy, liền sẽ an bài nhân viên cảnh giới nhắc nhở cho những đoàn đội cơ giáp không liên quan đi đường vòng, rời đi khu vực chiến đấu của bọn họ. 
Lăng Lan thấy thế hơi hơi nhướng mày, trong lòng khó nhịn mà kinh ngạc. Tấm chắn này của Cơ vô bất tu xem ra không đơn giản như bề ngoài của nó, làm một thiên tài cải tạo cơ giáp sư, Cơ vô bất tu quả thật không lãng phí phần tài hoa thiên phú này.



Bên này Lăng Lan và Cơ vô bất tu vừa mới tránh thoát chùm tia sáng công kích, thì bên kia, đội trưởng cùng bốn giá cơ giáp còn lại cũng không có cơ hội công kích đợt hai. Gần như là đồng thời, Tề Long, Lạc Lãng, Tạ Nghi cùng Niệm Thiên Từ Nhân cùng xông lên công kích, dùng vũ khí lạnh của chính mình sạch sẽ lưu loát chém giết bốn giá cơ giáp, cho dù là đội trưởng, người có thực lực mạnh nhất thì dưới sự tấn công cường đại của Tề Long cũng chỉ là một con kiến.



Chỉ có thể nói, đoàn đội thích cướp bóc này quá thích dùng mai phục công kích đối thủ để nhanh chiến thắng, cho nên năng lực đối chiến trực diện là cực kém, làm cho người cuồng cách đấu như Tề Long trong lòng cực kỳ khó chịu, nhịn không được buồn bực mà hô: “Đáng chết, thật là tệ hại, đánh không đã ghiền chút nào.”



“Đúng là hơi kém một chút!” Lăng Lan đồng ý cách nói của Tề Long, bất quá ánh mắt cô loé sáng nhìn về phía Niệm Thiên Từ Nhân, vừa rồi một kích cuối cùng của bọn họ, không thể nghi ngờ làm cho Lăng Lan cực kỳ kinh hỉ, “Bất quá, chúng ta vẫn đạt được mục đích của mình, lúc nãy mọi người phối hợp công kích rất tốt. Cùng nhau tiến công, thế nhưng không lựa chọn trùng mục tiêu, có thể thấy được mọi người rất ăn ý.”



Một tiểu đội sợ nhất là trình độ ăn ý không đủ, đặc biệt là những đội viên mới vừa gia nhập, Tề Long, Lạc Lãng, Tạ Nghi ba người phối hợp ăn ý Lăng Lan cũng không kỳ quái, nhưng Báo con có thể trong nháy mắt phán đoán ra người mà ba người kia chọn để rồi công kích người còn lại làm Lăng Lan cảm thấy rất vừa lòng và vui sướng, Báo con quả nhiên không làm cô thất vọng.



“Không tồi, Niệm Thiên Từ Nhân, lần sau chúng ta lại tiếp tục phối hợp.” Tề Long đỉnh đạc cười nói, cậu cũng không nghĩ tới, Niệm Thiên Từ Nhân vừa mới gia nhập lại có thể cùng bọn họ phối hợp thuần thục, điều này làm cho Tề Long có ấn tượng rất tốt đối Niệm Thiên Từ Nhân.



Lạc Lãng gật gật đầu, tỏ vẻ tán đồng ý tứ của Tề Long, mà Tạ Nghi, vốn là thân phận kẻ tới sau cho nên đối với có ấn tượng rất tốt rất có hảo cảm, trước đó cũng không kháng cự giống như bọn Tề Long, Lạc Lãng, vì thế vừa nghe Tề Long nói vậy, không khỏi mà nở nụ cười, vì người bạn mới đạt được ấn tượng tốt mà cảm thấy cao hứng.



“Đây cũng là trùng hợp, hy vọng lần sau cũng có thể ăn ý như vậy thì tốt rồi.” Niệm Thiên Từ Nhân cười trả lời. Tuy rằng anh nói là trùng hợp, nhưng kỳ thật lại không phải vậy, anh có thể cùng ba người kia phối hợp tốt như, là bởi vì trước khi công kích anh đã đưa ra phán đoán chuẩn xác