Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 315 : Vật nghịch thiên

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Edit: Phi Nguyệt



Tuy Lý Lan Phong gia nhập vào đội ngũ của Thỏ con con chưa lâu nhưng anh đã nắm bắt được tính cách cùng vị trí của từng đội viên trong đội. Ở phương diện điều khiển cơ giáp chiến đấu, năng lực của Lăng Thiên Cận Chiến chỉ đứng sau Thỏ con con, mà thực tế cậu ta cũng là người đứng thứ hai trong đội. Lý Lan Phong rất muốn có vị trí này, nhưng anh cũng biết hiện giờ chưa thể được, vì mặc dù thực lực của anh không kém Lăng Thiên Cận Chiến nhưng anh lại không có tình cảm gắn bó lâu năm như của bọn họ, từ những lời thường ngày họ nói với nhau, anh biết những người này đều cùng nhau lớn lên, anh là người đến sau nên không đủ tư cách để có được vị trí đó.



Lý Lan Phong rất muốn được đứng ở bên cạnh Thỏ con, nhưng anh không nóng vội, cũng không mù quáng gây xung đột với các đội viên khác, anh muốn đi từng bước, dần dần nhận được sự tán thành của mọi người trong đội, sau đó từ từ đi lên và trở thành một người hoàn toàn xứng đáng làm cánh tay đắc lực bên cạnh Thỏ con.



Từ lúc nhỏ cho đến nay, ngoài mong muốn thay đổi số phận của mình, cuối cùng anh cũng đã có mục tiêu mới muốn đạt được.



Tề Long nhìn đám người nằm gục dưới đất bèn quay đầu hỏi Lăng Lan: “Lão đại, phải làm gì với những người này bây giờ?” Tề Long thực sự không thể ra tay với kẻ địch không còn sức chiến đấu.



Lăng Lan không trả lời mà chỉ đưa tay lên làm động tác cứa cổ tàn nhẫn. Hiện cô đang làm nhiệm vụ bí mật, không thể để bọn chúng làm lộ ra thực sự chân chính của đội ngũ, ai mà biết được chúng có quay phim chụp ảnh lại không, chỉ có phá hủy cơ giáp của chúng, khiến chúng quay trở về điểm xuất phát ban đầu mới ngăn chặn được khả năng này.



Trong thế giới cơ giáp ảo, ngoại trừ việc “chết” là giả (trường hợp bị người có hư năng lực giết chết sẽ bị tử vong cả ở trong thế giới ảo lẫn thế giới hiện thực) thì những thứ khác đều giống hệt như trong thế giới hiện thực. Nói cách khác, nếu cơ giáp bị hủy cũng tức là đối phương sẽ bị “chết” một lần, tất cả các dữ liệu có trước đó đều biến mất bao gồm bản ghi hình trận đấu vừa rồi, cho dù bọn chúng có quay trở lại cũng không biết là do đội ngũ nào làm, lần sau có gặp mặt cũng không nhận ra được, vì hiện giờ tất cả đều đang dùng cùng một loại cơ giáp theo quy định.



Tề Long nhìn thấy động tác của Lăng Lan liền hiểu cũng không nói nhiều, dứt khoát ra tay đập nát cơ giáp của đối phương. Đương nhiên phá hủy kiểu này không thể trực tiếp hủy diệt chứng cứ, nhưng đám Tề Long không hề sợ, bởi vì cuộc khai hoang lần này kết thúc, nếu có muốn trở lại nơi đây nhanh nhất cũng phải ba tháng nữa, ba tháng cũng đủ thời gian để năng lượng của những bộ cơ giáp này hao hết, khi đó thì dù thực sự đã bị ghi hình cũng không lo người khác lấy được.



Xong việc, Lăng Lan hô đi tiếp, Lạc Lãng theo bản năng nhìn thoáng qua xung quanh, bỗng cậu hô lên.
Nghe câu trả lời của Lâm Trung Khanh, Lăng Lan không hỏi thêm gì nữa, cô đem mảnh tinh hạch bỏ vào túi đồ của mình, sau đó nói: "Đã vậy thì tớ sẽ giữ mảnh tinh hạch này, nếu có ai muốn sử dụng cứ nói nhé."



"Được!" Tề Long là người thứ nhất vui vẻ đáp lời. Có lẽ sau này khi cậu lên tới cấp vương bài thì sẽ xin lão đại cho mượn dùng một lúc để đỡ nghiền. Cậu muốn được thể nghiệm cảm giác sử dụng cơ giáp có năng lượng vô hạn giống cơ giáp thần cấp IN.



Sau khi quyết định giữ lại mảnh tinh hạch, chín người trong đội quyết định mau chóng quay trở về điểm tập hợp của ban chỉ huy quân hạm.



Khi cả đám đến điểm tập hợp thì đã thấy rất nhiều đội có mặt ở đó, tình huống của họ không được tốt như đội của Lăng Lan, rất nhiều đội không có thu hoạch gì, uổng công đi chuyến này, nhiều cơ giáp cằn nhằn vì sao mình lại chọn địa điểm này để làm nhiệm vụ khai hoang.



Bởi vì lần này bị gián đoạn đột xuất nên bọn họ không thể đi xa hơn để tìm kiếm tài nguyên. Trước đây mỗi lần đi khai hoang tối thiểu phải mất một tháng, với những tinh cầu hoang dã có diện tích khổng lồ, thậm chí phải kéo dài đến hơn ba tháng, cho nên lần này các cơ giáp sĩ oán giận cũng không sai.



Đội của Lăng Lan đến gặp người phụ trách để giao nộp một ít tài nguyên phổ thông mà bọn họ thu thập được. Có lẽ phía quân đội muốn đền bù tổn thất do đột ngột gián đoạn lần đi khai hoang này, nên vốn chỉ đổi được năng lượng dự trữ cho mười ngày nay đã đưa số lượng dùng đến một tháng. Xem ra lần gián đoạn này cũng khiến phía quân đội rất hổ thẹn.



Đến trưa ngày thứ mười ở tinh cầu X192, tất cả quân hạm đều đúng giờ khởi động, lên đường rời khỏi X192 quay trở về điểm xuất phát.



Thời điểm bắt đầu đi đến X192, khoang thuyền của Lăng Lan tràn đầy người, vậy mà khi trở về đã thiếu mất một phần ba. Có rất nhiều cơ giáp sĩ bởi không thích ứng được với môi trường khắc nghiệt ở X192 mà đành chôn thân nơi đây, đương nhiên cũng có không ít đội ngũ khi trở về gặp phải nhóm cướp bóc giống như đội của Lăng Lan, trở thành con mồi của người khác. Mà muốn từ con mồi biến thành thợ săn còn phải xem vào thực lực của mỗi người.