Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 4 : Giọng trẻ con trong đầu!

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Lần tu luyện này Lăng Lan bỗng nhiên cảm thấy vô cùng tốt, toàn thân thoải mái giống như được ngâm trong suối nước nóng khiến cho cô muốn ngủ mãi chẳng muốn thức dậy. Đáng tiếc, không biết tên nào đó cứ không muốn buông tha cho cô, ở bên tai cô vẫn luôn nói không ngừng, tựa hồ vĩnh viễn không ngừng nghỉ. Cô đột nhiên lĩnh ngộ được thâm ý trong câu nói của Tôn Ngộ không mỗi khi bị Đường Tăng niệm kinh trách phạt.



Dường như có một con ruồi bọ, ong…… Thực xin lỗi, không phải một con, là một đống con ruồi bọ vây quanh người, on gong ong…… Cứu mạng a!!!



Giờ phút này cũng muốn giống như Ngộ Không đem đám ruồi bọ này bắt lại, sau đó đem từng con từng con bóp chết.



Cô nâng tay lên phẩy phẩy. Xôn xao —— toàn bộ thế giới im lặng trở lại.



Đương nhiên Lăng Lan chỉ có thể ngẫm thôi, bởi vì đám ruồi bọ này đang ở trong đầu cô,và cô không có biện pháp để bắt lấy chúng nó rồi tử hình ngay tại chỗ.



Rốt cuộc Lăng Lan cũng không chịu được loại âm thanh đang không ngừng quấy rầy này, cô bị bắt buộc phải tỉnh lại, cô vừa tức muốn hộc máu vừa điên cuồng hét ở trong lòng: “Nha, ngươi rốt cuộc là ai?”



Thanh âm nho nhỏ tựa hồ bị cô sư tử hà đông “hét” làm cho sợ hãi, hồi lâu mới thật cẩn thận mà trả lời nói: “Tôi là cơ giáp học tập ở hành tinh Mộng Đa Lạp thuộc vương quốc robot số 444444444! Cũng sẽ là người đồng hành cùng bạn trong quá trình trưởng thành…”



Lăng Lan sửng sốt, chẳng lẽ chính mình chuyển thế đầu thai thế giới mới, mỗi đứa trẻ đều sẽ được trang bị loại học tập cơ này sao? Xem ra khoa học kỹ thuật ở nơi này rất lợi hại, không biết cùng với thế giới trước của cô khác nhau bao nhiêu.



Tựa hồ cảm nhận được nghi vấn của Lăng Lan, giọng trẻ con lại lần nữa vang lên, trong lời nói tựa hồ thực khinh thường thế giới này: “Thế giới này sao có thể có được học tập cơ tiên tiến như tôi được? Hơn nữa, cô quên rồi sao, vào thời khắc mà tinh thần thể của cô hòa tan vào năng lượng của thế giới trước, là tôi đem cô thu gom kéo trở về.”




Rốt cuộc tìm được lý do thật dẫn đến cái “ chết” của mình, trong lòng Lăng Lan trăm mối cảm xúc ngổn ngang, cô không biết nên dùng bộ mặt gì đối đãi với giọng nói không ngừng bên tai đó.



Giọng trẻ con luống cuống, nó thương tâm nói: “Tôi không phải cố ý, đến tột cùng như thế nào gặp gỡ cô, tôi cũng không biết rõ ràng. Tôi rõ ràng chỉ có thể tồn tại ở Mộng Đa tinh hệ mà.” Cái tinh cầu nguyên thủy kia, nó đến tột cùng như thế nào lại xuất hiện ở đó, đến bây giờ nó còn không thể giải thích được.



Lăng Lan tự nhận mình là người không thể nhìn người khác khóc, vô luận là bản thân hay là người khác, cô cũng đều không thể chịu đựng được. Tất cả đều bởi vì bệnh của cô, cha mẹ cơ hồ mỗi ngày đều thương tâm mà khóc, cố tình tất cả những khung cảnh đó cô đều xem hết trong mắt, trong lòng cũng rất rõ ràng, nhưng lại không có biện pháp đi an ủi bọn họ. Điều này làm cho Lăng Lan rất hận chính mình vô năng. Vì thế, một trong những điều cấm kỵ trong cuộc sống của Lăng Lan chính là khóc, dù có chuyển thế đổi kiếp thì khóc hay nhìn thấy người khác khóc đều là một trong những điều Lăng Lan kỵ nhất.



“Được, ta không trách ngươi, chỉ có thể nói này hết thảy đều là số mệnh.” Lăng Lan đầu hàng, cũng không muốn nhắc tới nữa. Này tự xưng cơ giáp học tập cơ gia hỏa thượng một đời đích xác hại cô một mạng, lại cũng còn cô một mạng, nó không thiếu cô cái gì.



Nghĩ đến cha mẹ kiếp trước đã có em trai chăm sóc, hơn nữa lại mất đi trói buộc là cô, gia đình đó hẳn sẽ dễ song hơn nhiều, cũng sẽ hạnh phúc hơn rât nhiều, nghĩ như vậy Lăng LAn liền bình thường trở lại.



Có lẽ kiếp trước những đau nhức tra tấn mà thân thể mang lại khiến cho tâm của Lăng Lan trở nên kiên cường vô cùng, rất nhanh cô liền bỏ qua những ràng buộc của kiếp trước, trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng không ít.



Tâm không còn tạp niệm cô rất nhanh liền nhớ tới chính mình bị học tập cơ này kiên trì đánh thức, đến cùng là có chuyện gì đây? Không thể tưởng được hai người lải nhải dài dòng nửa ngày, thế nhưng lại không nghĩ đến vấn đề này. Lăng Lan hung, chẳng lẽ sau khi biến thành trẻ con, năng lực tư duy của cô cũng sẽ trở nên kém như vậy.



“Đúng rồi, ngươi vừa rồi đánh thức ta đến tột cùng là vì chuyện gì?” Lăng Lan hỏi.