Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 5 : Còn tốt, vẫn là nữ
Ngày đăng: 12:55 30/04/20
Biết Lăng Lan cũng không trách cứ mình, học tập cơ âm thầm cao hứng, nhưng khi nó nghe được câu hỏi của Lăng Lan thì tất cả vui sướng lập tức chạy hết, nó nôn nóng nói: “Cô đã hai ngày hai đêm không tỉnh, làm cách nào cũng không thể tra ra nguyên nhân, mẹ cô khóc đến cơm đều ăn không được, bọn họ quyết định nếu qua hôm nay mà cô vẫn không tỉnh thì sẽ đem cô đi bệnh viện đó, nhưng nghe ý tứ của bọn họ thì nếu như đưa cô đi bệnh viện thì sẽ có chuyện gì không tốt xảy ra, tôi cảm thấy có chút không ổn nên mới nhanh chóng tới đánh thức cô đó.”
Lăng Lan cả kinh, cô cũng không thể đến bệnh viện được, ai biết khoa học kỹ thuật nơi này có thể kiểm tra ra cô trong đầu cô có cái gì hay không , nếu như bị phát hiện, chờ đợi cô khẳng định là kết cục làm chuột bạch, cô nhất định phải ngăn loại chuyện này xảy ra.
Vì cuộc sống an toàn cùng tự do của mình, Lăng Lan không kháng cự nữa, cô mở giọng gọi to lên, báo cho những người khác biết cô đã tỉnh.
Lăng Lan nguyên bản chỉ muốn tùy tiện phát ra một chút âm thanh mà thôi, lại không nghĩ rằng, cô vừa mới mở giọng, thì một thanh âm kinh thiên động địa vang lên.
Giọng trẻ con trong có cô chút nữa bị dọa đến, nó hơi sợ hỏi: “Làm gì mà cô lại kêu bi tráng như vậy?”
Bị thanh âm của chính mình làm cho bất ngờ, Lăng Lan lập tức xấu hổ trả lời: “Đói quá……”
Thua dưới bản năng của thân thể, Lăng Lan không tránh được muốn khóc. Phải biết rằng cô nguyên bản muốn làm một cục cưng đáng yêu, tĩnh lặng, để cha mẹ được vui lòng, mà hiện tại…. xem ra kế hoạch ấy của cô phải ngâm nước nóng rồi.
Có thể phát ra loại tiếng vang kinh thiên động địa, thì thấy thế nào cùng không trở thành một cô bé vẵn tĩnh được rồi…
Tiếng khóc đáng sợ của Lăng Lan làm cho người đang nghỉ ngơi ở bên cạnh bừng tỉnh. Lam Lạc Phượng đột nhiên vùng dậy, ôm chặt con gái của minh, trong mắt vừa có vui mừng vừa lại vừa có sợ.
Con gái của cô rốt cuộc có động tĩnh rồi, nhưng vì sao nó lại khóc ra tiếng khóc thê lương như vậy, có phải có chuyện gì không thảo đáng hay không.
Những người tử sĩ mang chức nghiệp thầy thuốc ở phòng bên cạnh nghe thấy động tĩnh liền tiến vào, sau khi tiến hành kiểm tra nghiêm túc, bọ nhọ đưa ra kết luận: Khóc do quá đói.
Lam Lạc Phượng vui vẻ mà nhìn đứa nhỏ đang liều mạng bú sữa trong ngực mình, viên đá luôn treo trong lòng cuối cùng cũng có thể cuộc buông xuống.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Lời nói của Lam Lạc Phượng làm Lăng Lan cảm thấy có chút hỗn độn: Lăng Lan thiếu gia? Là chỉ cô sao? Chết tiệt, tôi thế nhưng đầu thai làm con trai sao? Nhất định là nghe lầm rồi……
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Bởi vì hai ngày này Lam Lạc Phượng vẫn luôn lo lắng cho Lăng Lan, nên thân thể đã tiêu hao quá nhiều, sau khi xử lý xong một số việc liền không chịu nổi mà ngủ quên.
Lăng Lan chờ người nữ bộc kia xoay người liền lén lút đưa tay kiểm tra thân thể một chút…
Bình! Lăng Lan lập tức bình tĩnh.
Còn tốt, vẫn là nữ, phía dưới không xuất hiện thêm đồ vật lạ nào.
Lăng Lan thật cao hứng, cô vẫn gọi là Lăng Lan như trước, dù sao cái tên này cũng theo cô hơn hai mươi năm, đột nhiên đổi cái tên khác, cô có chút khó tiếp nhận,
Bất quá, không chờ cô cao hứng lâu cô liền lâm vào một mảnh lo lắng.
Nếu chữ thiếu gia này có ý nghĩa giống như vạn năm trước, vậy chắc chắn có diều gì đó khong tốt xảy ra. Cô khẳng định bởi vì nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó mà bị bắt nữ giả nam, trở thành thiếu gia của nhà này.
Điểm áy náy trong mắt mẹ, cô nhìn thấy rất rõ ràng. Chính là dù cho áy náy, nhưng mẹ cô vẫn quyết định như vậy thì nhất định có tình huống gì đó mà chỉ khi cô trở thành “đàn ông” mới có thể xoay chuyển được.