Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 491 : Nhược điểm?

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Rất nhanh một tinh cầu xuất hiện trong ý thức hải Lăng Lan, Lăng Lan đầu tiên tìm mặt đối lập của Ngôi Sao Mai, phát hiện nơi đó là một khu toàn thiên thạch. Mà phía trước Ngôi Sao Mai là U Minh Tinh, bên trái là Trí Nguyên Tinh, bên phải là Thạch Thu Tinh, chỉ có mặt sau là một mảnh đen tuyền, tinh cầu gần nhất cũng cách mấy vạn năm ánh sáng, thấy thế nào cũng quỷ dị.



“Phía sau Ngôi Sao Mai được ghi chú là khu Tinh Triều, cấm bất cứ phi thuyền gì tới gần...” Lăng Lan nhìn ghi chú rõ ràng của tinh cầu thì hiểu: “Vậy Ngôi Sao Mai Song Tử tinh ngay sau lưng Ngôi Sao Mai.” 



Nếu không có tiểu Tứ nhắc nhở, Lăng Lan khẳng định sẽ bị tinh cầu này lừa, cho rằng nơi đó là nguy hiểm khu Tinh Triều. Nghĩ đến Ngôi Sao Mai Song Tử tinh bị bóng tối bao phủ, không có một chút nguồn sáng, tinh hạm cho dù đi ngang qua, chỉ cần không tới gần tầng khí quyển thì căn bản không bị phát hiện. Cho dù chạy sai hướng, trong lúc vô tình đến gần thì khi bị tầng khí quyển hấp dẫn, tinh hạm cũng sẽ cho rằng đây là hấp lực của Tinh Triều, trước tiên là muốn thoát đi hấp lực, mà không là đi theo hấp lực rớt xuống...



“Xem ra, Liên Bang bí mật rất nhiều nhỉ.” Lăng Lan nghĩ đến đồng quân bắt đầu, cô liền tiếp xúc đến ba cái không ở tinh hải cầu thượng ghi rõ tinh cầu, có lẽ loại này bị ẩn giấu đi tinh cầu còn có rất nhiều, chẳng qua bọn họ này đó bình dân dân chúng cũng không biết mà thôi.



Nghĩ đến Liên Bang cứ 10 năm sẽ tổ chức một đoàn thám hiểm để tìm hành tinh mới khiến mọi người vô cùng hưng phấn, chỉ sợ đây chính là thủ đoạn của Liên Bang, khiến người dân tin rằng chính phủ luôn luôn nỗ lực khai thác các tinh cầu mà con người có thể sinh sống.



“Ở sau lưng Ngôi Sao Mai chính là Tương Liên. Đây mới là là Song Tử tinh chân chính chứ không phải ngôi sao đối diện.” Phán đoán cuối cùng của Lăng Lan khiến tiểu Tứ vui vẻ nở nụ cười, nó cười híp mắt khiến hai mắt thành hai đường trăng lưỡi liềm.



Tiểu Tứ không thể không vui vẻ, Song Tử tinh là một loại tồn tại thần kỳ, cho dù Mộng Đa, trải qua mấy ngàn vạn năm cũng chỉ tìm được một Song Tử tinh mà thôi. Không nghĩ tới tại đây, một cái thời đại mà trình độ lạc hậu chẳng phát triển gì lại có sự tồn tại thần kỳ này.



Miệng Tiểu Tứ không nhịn được mà giật giật, cuối cùng vẫn nhịn xuống không đem bí mật chân chính của Song Tử tinh nói ra... Ở trong vòng lịch sử cơ giáp của Mộng Đa, có một loại cơ giáp mạnh đến thần kỳ được ghi lại trong truyền thuyết, mà tài liệu để làm nên loại cơ giáp đó chính là ở Song Tử Tinh.



Vẫn là chờ một chút đi! Đợi lão đại trở nên càng mạnh rồi lại nói lão đại đi tìm thứ tài liệu đó! Tiểu Tứ nghĩ.



Bởi vì tiểu Tứ ngắt lời nên Lăng Lan khôi phục bình tĩnh. Nguyên bản do dự trở nên kiên định. Cô nghĩ bản thân vì ứng phó khí hậu quỷ dị của Ngôi Sao Mai mà từng yêu cầu Lâm Trung Khanh đổi quá không ít thuốc ổn định, như vậy hẳn thứ này có thể đủ dùng cho mọi người. 
Rốt cục, đối phương đã thấy rõ ràng đội cơ giáp đối diện là ai, nhìn người mang đội là Kiều Đình thì trong lòng chấn động rất nhiều, cũng liền âm thầm vui sướng. Hắn khiếp sợ trường Đệ Nhất Nam Sinh thế mà phái Kiều Đình đảm nhiệm chiến đội tiến công, không cố kị đại bản doanh của mình, cũng đồng thời vui sướng nếu có thể cùng Kiều Đình hợp tác, tấn công một ít đại bản doanh có thực lực không mạnh vậy thì chắc chắn sẽ thành công, không nghĩ tới vận khí hắn tốt đến như vậy..



Đội trưởng bên kia phát tin yêu cầu đối thoại với Kiều Đình, khóe Kiều Đình lộ ra một tia cười lạnh, chấp nhận yêu cầu này.



“Kiều đội trưởng, chúng ta là trường Hồng Nhạn, không hề có địch ý gì với trường của anh, nếu có thể, tôi muốn cùng anh bàn chuyện một chút.” Đối phương thái độ hạ thấp, giọng điệu cũng thập phần thành khẩn, nếu không phải Kiều Đình đã tiếp nhiệm vụ của Lăng Lan, có lẽ anh nguyện ý cấp đối phương một cơ hội.



“Muốn nói chuyện gì?” Kiều Đình có lệ trả lời một câu, mà trong lúc 2 đội trưởng nói chuyện, khoảng cách của hai chiến đội càng ngày càng gần.



“Nói chuyện hợp.” Đội trưởng chiến đội trường Hồng Nhạn có một ít không yên, dù sao bọn họ chỉ là trường trung đẳng, có thể thấy bọn họ chướng mắt mà cự tuyệt hay không?



“Hợp tác sao?” Kiều Đình hình như suy nghĩ, tâm đội trưởng trường Hồng Nhạn khẩn trương chờ đợi Kiều Đình cho đáp án cuối cùng, lúc này khoảng cách của bên đã tiến vào phạm vi tầm bắn của súng ngắn.



Kiều Đình thấy thế, ánh mắt sáng lạnh chợt lóe, giọng nói lạnh như băng ra lệnh: “Giết!” 



Đã sớm trang bị tốt các loại súng, đội viên đoàn Kiều Đình theo 1 chữ này mà ào ào hạ cò súng, nhất tề, 24 đường ánh sáng như hoa nở rộ bao trùm chiến đội đối phương.



“Ti bỉ!” chiến đội Kiều Đình đột nhiên tập kích khiến đội trưởng chiến đội trường Hồng Nhạn bi thiết thốt lên, tuy rằng bọn họ cũng có đề phòng, nhưng khi nhìn thấy Kiều Đình có vẻ có thể cùng hợp tác thì mọi đề phòng đều biến hết, không nghĩ tới giây tiếp theo đối phương liền  vô tình hạ lệnh khiến cho không ai trở tay kịp, tất cả thành viên trường Hồng Nhận chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình bị bắn hạ.