Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 511 : Phản bội?

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Khu G17



Lâm Tiêu cùng Tưởng Thiếu Vũ lại liều mạng



ra chiêu thêm một lần nữa, hắn nhìn chiến đội liên minh chính mình mang đến đã



đuổi tới, nhất thời cười ha hả:



- Tưởng Thiếu Vũ, ngươi thua rồi.



Tưởng Thiếu Vũ nhìn lại xung quanh, chính



mình bị mười chiến đội cơ giáp Lâm Tiêu mang đến bao vây không lọt, hắn sắc mặt



đại biến, cắn răng oán hận mà nói:



- Lâm Tiêu, ngươi cho rằng như vậy có thể



khiến ta can tâm chịu trói hay sao? Ngươi nằm mơ.



Sau tiếng nằm mơ cuối cùng, Tưởng thiếu Vũ



phẫn nộ không kìm nổi tức giận trong lòng gầm thét ra miệng:



- Lâm Tiêu, cùng là hợp tác, tại sao ngươi



lại từ chối hợp tác cùng ta, mà lựa chọn Học viện quân sự nam sinh số 1? Chắc



chắn ngươi hiểu rõ, đại hỗn chiến lần này, người Học viện quân sự nam sinh số 1



dẫn tới không phải là quân tiên phong, mà là những nam sinh năm hai không có



danh tiếng... Còn ngươi lại tình guyện tin tưởng bọn họ cũng không muốn tin



tưởng ta.



Vốn



dĩ Tưởng Thiếu Vũ muốn dựa vào tình hình hỗ loạn lúc chiến đấu muốn thăm dò một



chút, tìm hiểu thực hư chuyện Tiêu – Đàm hợp tác, đáng tiếc Lâm Tiêu không hề muốn



nghe hắn nói xong đã cắt ngang giữa lời hắn.



Lâm Tiêu nghe vậy, nhất thời cười lạnh



lẽo:



- Đương nhiên là sau khi ngươi có tâm tư



muốn quấy rối học muội của ta, ngươi nghĩ rằng ta còn có khả năng hợp tác



với các ngươi hay sao? Thật sự là quá nực cười.



- Chỉ vì một chuyện nhỏ như vậy mà



ngươi tình nguyện dẫn dắt hợp tác cùng đám tiểu tử miệng còn hôi sữa ấy cũng cự



tuyệt hợp tác cùng ta?



Tưởng thiếu Vũ thật sự tức điên, hắn không



cho rằng hành vi của mình có cái gì sai, nam nữ ái mộ vốn là thế gian chi đạo



thường tình, là đạo lý hiển nhiên.



- Chuyện nhỏ?



Nhất thời hai mắt Lâm Tiêu nheo lại, hàn



quang nguy hiểm chợt lóe lên:



- Đã từng chiến đấu cùng ta thì là an hem



của ta, ngươi dám đụng đến anh em của ta lại muốn ta bỏ qua mà vui vẻ hợp tác



cùng ngươi? Đây là ngươi đang mơ mộng hão huyền hay sao?



Anh em? Hóa ra không phải là quần áo. Khóe



miệng Hàn Kế Quân hơi nhếch lên, vị Lâm Tiêu này bịt tai trộm chuông, cách làm



lừa mình dối người này thật thú vị.



Lời nói của Lâm Tiêu không chút lưu tình,



làm cho sắc mặt Tưởng Thiếu Vũ thay đổi liên tục, hắn không ngờ được chỉ là



trong lúc vô tình nổi lên sắc tâm, vậy mà lại ảnh hưởng lớn như vậy. Vốn dĩ là
- Cố gắng cầm cự cho ta, viện quân lập tức



liền đến, kiên trì đến cùng thắng lợi cùng vinh dự sẽ thuộc về chúng ta.



Bên phía Tưởng Thiếu Vũ nhao nhao giơ binh



khí lên, quyết tâm liều mạng với đối thủ. Một bên không cam tâm giơ tay chịu



trói, một bên quyết tâm không thể để đối phương thắng lợi, chiến đấu trở nên



kịch liệt tàn khố, mỗi một phút đều có một trận cơ giáp rơi xuống, thất bại rời



khỏi chiến trận.







Khu G13:



Vũ Cảnh, Hàn Dục, Mục Thiếu Vũ cùng với



hai nhánh cơ giáp khác đã hợp lại thành một chiến đối cùng chiến đấu với bảy



nhánh chiến đội kia. Tuy nhiên tình huống lại vô cùng bất lợi với bọn họ, tuy



là chiến đấu luân phiên có thể loại bỏ những Cơ Giáp sĩ của Tưởng Thiếu Vũ lưu



lại nhưng bọn họ cũng phải trả cái giá lớn, mỗi một nhánh chiến đội đều giảm



bớt quân số dù ít hay nhiều. Cho nên nếu nhìn có vẻ như bọn họ chỉ thua hai



nhánh chiến đội, trên thực tế bọn họ đã thua kém nhân số lên đến ba nhánh chiến



đội. Điều này khiếm cho bọn Alexander đối mặt với rất nhiều Cơ Giáp Sĩ của đối



thủ, thậm chí là một đối hai.



Tình huống ở khu G13 không ổn, tại



khu G17 đám người Lâm Tiêu lại ổn định chiếm thượng phong, Hàn Kế Quân biết



chiến cuộc ở khu G13 đang căng thẳng liền dẫn theo bọ Lý Anh Kiệt đang cố gắng



tìm cách chen chân vào trận chiến tới khu G13 viện trợ.



Chiến cục ở đại bản doanh Học viện quân sự



nam sinh số 1 biến đổi bất ngờ, khiến cho vài lão thất tinh trong đám người



đang quan sát nồng nhiệt liên tục nói học sinh thời nay đúng là không thể xem



thường. Một loạt mưu kế này làm cho những lão binh đã có kinh nghiệm sa trường



xem cũng đến hoa cả mắt, còn có rất nhiều an bài mà bọn họ cũng chưa nhìn thấu,



nếu để bọ họ tự mình xuất trận chỉ sợ cũng sẽ từ từ rơi vào vòng vây tính toán.



Lăng Tiêu nghiêng đầu tựa vào ghế, nhìn



như không hề để ý đến đại bản doan Học viện quân sự nam sinh số 1, chỉ có Húc



Dương biết đại tướng quân đang lo lắng. Hắn thả tay trên tay vịn bên phải, im



lặng gõ bàn, đây chính là động tác của Lăng Tiêu khi hắn tập trung suy nghĩ.



- Đại tướng quân không cần lo lắng, Lan



thiếu bên kia chiến đấu rất thuận lợi.



Húc Dương nhẹ giọng khuyên bảo một câu.



Lăng Tiêu đưa mắt lướt qua Húc Dương,



trong lòng Húc Dương liền cả kinh, hắn không thể tưởng được đại tướng quân Lăng



Tiêu luôn luôn ôn hòa cũng có lúc có ánh mắt lạnh lẽo như vậy.



- Như thế nào Tham Mưu Trưởng, ở trên



chiến trường, xử trí theo cảm tính là tối kỵ, toàn bộ đều phải thực sự cầu thị.



Lăng Tiêu nhàn nhạt địa điểm một câu, để cho như thế nào ánh nắng ban mai trong lòng ám thẹn, vừa rồi hắn sợ Lăng Tiêu Đại Tương lo lắng, nói chút không hề căn cứ nhàm chán nói, đích xác có ô hắn thủ tịch tham mưu quan thân phận.



- Thực xin lỗi, đại tướng quân.



Húc



Dương hít sâu một hơi cúi đầu nhận lỗi.