Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 512 : Thiên phú!

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


- Cả anh và tôi đều hiểu rõ, nếu cứ dựa theo tiến độ này thì cho dù cuối cùng Lăng Lan thành công loại trừ Học viện quân sự nam sinh số 2 thì quân liên minh của hhọc viện này vẫn có thể đánh vào đại bản doanh của Học viện quân sự nam sinh số 1, cuối cùng thì bọn họ cũng sẽ bị loại khỏi cuộc thi.



Lăng Tiêu thấp giọng nói ra sự thật này, mà đây cũng là nguyên nhân khiến ông lo lắng.



Hà Húc Dương trầm mặc không nói tiếng nào, phán đoán của Lăng Tiêu cũng giống với phán đoán của hắn. Hắn nhìn về phía Lâm Tiêu đang chiến đấu ở khu G17, thấp giọng nói:



- Bây giờ chỉ hi vọng quân liên minh bên Lan thiếu có thể giúp đỡ nhiều một chút.



- Liên minh? Cái này cũng chưa chắc có thể trông chờ vào, bởi vì không ai biết được khi nào đối phương sẽ đâm một đao vào sau lưng mình.



Trong giọng nói của Lăng Tiêu lộ ra vẻ cảm khái.



Sắc mặt Hà Túc Dương hơi đổi:



- Ý của ngài là Học viên quân đội tổng hợp số 1 có khả năng sẽ phản bội sao?



Lăng Tiêu lắc lắc đầu:



- Ý của tôi không phải như vậy, tôi chỉ muốn nói là, dựa núi núi đổ dựa sông sông chảy, chỉ có dựa vào chính mình mới là an toàn nhất!



Hà Húc Dương yên lặng gật đầu, những lời này nói rất đúng, chỉ là nếu như chỉ dựa vào một mình Học viện quân sự nam sinh số 1 thì thật có thể giải quyết nguy cơ lần này sao?



...



Khu Q.



Bây giờ Lăng Lan đang dẫn theo năm đội viên của mình lén lút chạy đến đại bản doanh của Học viện quân sự nam sinh số 2.



Bởi vì vết thương của Lý Lan Phong rất nặng mà bọn họ cũng cần một người ở lại chỗ này để canh chừng cơ giáp, cho nên anh liền bị Lăng Lan kêu ở lại, kết quả này làm cho Lý Lan Phong khổ sở vô cùng, cảm giác bị bỏ rơi làm cho anh càng thêm khao khát sức mạnh.



Sáu người Lăng Lan đang yên lặng thâm nhập vào sâu bên trong đại bản doanh của Học viện quân sự nam sinh số 2, đại bản doanh của bọn chúng nằm trong một khu đồi núi rừng rậm chắn gió. Nếu như nhìn từ dưới lên thì chỉ nhìn thấy lùm cây cao thấp xen lẫn nhau ở ngoài bìa rừng, không có thứ gì khác nữa. Nhưng mà nếu nhìn từ trên xuống thì có thể nhìn bao quát hết toàn bộ, khu vực dưới đất và trên không đều nhìn thấy rõ ràng. Mà đây cũng là nguyên nhân vì sao khu Q lại trở thành khu vực dễ thủ khó công, khả năng đánh lén nơi này gần như bằng không, chỉ có thể dựa vào cường công, từng chút từng chút đánh lên đi thẳng đến khu vực trung tâm.




Triệu Tuấn tiếc hận nói. Lúc mới thức tỉnh thiên phú thì anh rất hi vọng mình có thể thức tỉnh được thiên phú gì đó tốt xứng đôi với việc điều khiển cơ giáp, nhưng mà ai mà ngờ được lại thức tỉnh ra cái tà âm này. Chuyện này làm cho anh thất vọng vô cùng, cuối cùng là luôn im lặng không bao giờ nhắc đến thiên phú của mình nữa. Cho dù là Lý Lan Phong cũng không biết được chuyện này. Nếu như không phải Lan lão đại hỏi thì cho dù có đánh chết anh anh cũng nhất định không nói ra. Thực ra, Triệu Tuấn vô cùng hâm mộ thiên phú mắt thú của Tề Long, cái này thật sự là thiên phú vô cùng phù hợp cho việc điều khiển cơ giáp



Lăng Lan hừ lạnh làm cho lòng Triệu Tuấn lập tức trở nên căng thẳng, tâm trạng xấu hổ vì tiết lộ thiên phú cũng bay mất tiêu. Bởi vì tinh thần lực của Lăng Lan đang ở trong đầu anh cho nên anh có thể cảm nhận rõ hiện tại Lăng Lan đang rất bực bội.



- Không có thiên phú nào là vô dụng cả, cho dù là tà âm được mọi người coi là thiên phú dùng để giải trí cũng giống vậy.



Giọng nói thanh lãnh của Lăng Lan cang lên trong đầu Triệu Tuấn.



- Cái gì mà không thể dùng trong điều khiển thao tác chứ? Thật ra từ trước tới giờ tôi vẫn không thể hiểu được vì sao Liên Bang lại phân chia thiên phú ra thành nhiều hệ, cái gì mà hệ giải trí, hệ hậu cần, hệ phụ trợ, hệ chiến đấu,... Trong mắt tôi thì bất kì loại thiên phú nào cũng đều có thể dùng trong điều khiển cơ giáp được hết.



Lăng Lan nói vô cùng kiên quyết.



Lí luận này không phải chỉ có một mình cô nghĩ đến, đây cũng là quy tắc của không gian học tập, bên trong không gian học tập chỉ phân loại thiên phú cao thấp chứ không có loại phân loại vô dụng hay hữu dụng.



Lời nói của Lăng Lan làm cho ánh mắt của Triệu Tuấn sáng ngời, anh kích động nói:



- Lan lão đại, vậy ý của cậu là thiên phú tà âm của tôi cũng có thể dùng trong việc điều khiển cơ giáp sao?



- Tại sao lại không thể chứ?



Lăng Lan hỏi lại.



- Làm sao để dùng, Lan lão đại cậu mau nói cho tôi biết đi.



Triệu Tuấn vội vàng la lên.



- Lúc anh điều khiển cơ giáp thì có thể mở ra thiên phú, dùng giọng nói của anh ảnh hưởng đến đối thủ làm cho đối thủ cảm thấy mệt mỏi, anh có từng nghĩ đến cách này chưa?



Lăng Lan hỏi ngược lại lần nữa.