Đẳng Nhĩ Ngưỡng Vọng (Chờ Anh Nhìn Lên)

Chương 31 : Điện thoại

Ngày đăng: 09:19 18/04/20


Giữa màn mưa như trút, Lăng Lang cùng một người khác nhào vào đánh nhau, cảnh này diễn ra vào buổi tối Lăng Lang đến quán bar vô tình phát hiện em trai ngày xưa đi theo mình đang chào hàng thuốc phiện, tức giận bắt nó lại chất vấn, em trai bất bình, sẵn đà hai người phát sinh tứ chi xung đột.



Kết thúc tấn tuồng này là một câu thoại, em trai gào thét với Lăng Lang, dùng cách này phát tiết bất mãn của mình, nhưng vô luận cậu kêu to thế nào, đạo diễn đều không hài lòng, hai người đã triền đấu trong mưa liên tục hơn một giờ, đến tận khi xe cứu hỏa dùng để tạo mưa tuyên bố hết nước.



Không thể không tạm ngừng việc quay phim, Lăng Lang mặc diễn phục ướt sũng, bóng đêm thâm trầm càng khiến độ ấm giảm thấp hơn, chỉ có thể dựa vào trà gừng trợ lý đem đến để xua cái lạnh.



“Thực xin lỗi tiền bối,” trong lúc chờ đợi, diễn viên đóng vai em trai lòng đầy sợ hãi đến giải thích với Lăng Lang, “đều tại tôi NG nhiều lần như vậy, mới hại ngài… hắt xì!”



Cậu khẩn trương che miệng, đến lúc này Lăng Lang mới thản nhiên liếc nhìn cậu một cái.



“Cậu không mắng ra miệng được, là bởi vì cậu không đủ hận tôi.”



“Dạ?” Em trai suýt nữa không theo kịp ý nghĩ Lăng Lang.



“Trong tiềm thức, cậu vẫn coi tôi như một người đại ca tôn kính.”



“Cho nên cậu mới không thể giáp mặt chỉ thẳng vào mũi tôi mà mắng.”



“Mà trên thực tế, cậu đã sớm không cho rằng như vậy.”



Em trai rốt cục ý thức được Lăng Lang đang dẫn dắt cho cậu diễn, lập tức tập trung tinh thần nghe, ngay cả khó chịu vì quần áo ướt sũng cũng tạm thời quăng ra sau đầu.



“Trong lòng cậu, tôi đã trở thành người mà cậu hận nhất.”



"Vì đạt tới mục đích, không tiếc bò lên giường lão đại."



"Nếu đổi lại là một người khác, có thể cậu sẽ không có cảm xúc mãnh liệt như vậy."



"Nhưng tôi không giống, tôi từng là đại ca của cậu, là người cậu kính ngưỡng."



"Trước đó cậu sùng bái tôi bao nhiêu, hiện tại oán hận nhiều bấy nhiêu."



Em trai nhìn ánh mắt Lăng Lang, ban đầu là kinh ngạc, sau một lát chuyển thành hận ý, ánh sáng ngược chiều ở phim trường hắt lên người cậu, khiến vẻ mặt xem thường cùng căn hận chìm trong bóng tối ma quái.



Guồng nước đã hoạt động lại, Lăng Lang cầm áo khoác ném một phát lên ghế, bước qua bên người em trai, “Nhớ kỹ tâm tình của cậu bây giờ.”



Hai người một lần nữa lao vào đánh nhau, vì kích động nên cục diện rất lộn xộn, ai cũng không chiếm được thế thượng phong.
Anh không nói một lời nhìn chăm chú đối phương một lát, đột nhiên đi một bước bằng đầu gối về phía trước.



Đến tận khi đối phương cởi bỏ dây lưng mình, Phong Hạo cũng không lộ ra chút kinh ngạc nào.



Lăng Lang thật cẩn thận nâng phân thân đối phương trong tay, nhắm mắt, cung kính ngậm vào miệng.



Phong Hạo từ đầu tới cuối đều không cự tuyệt, giống như đây là hành động đối phương nên có.



Cảm nhận rất rõ ràng khí quan trong miệng đang không ngừng bành trướng, biến lớn, Lăng Lang dùng kỹ thuật ngây ngô không thuần thục phun ra nuốt vào, răng nanh va va chạm chạm, có mấy lần không cẩn thận đụng đến da.



Anh tận khả năng xâm nhập, khiến phân thân lưu luyến tại yết hầu chính mình, động tác thế này khiến anh có xúc động muốn nôn khan.



Anh cực lực khống chế đau nhức trên cơ mặt, phun ra khí quan trong miệng, đôi môi dịu dàng chặt chẽ bao lấy phần gốc.



Anh ngước mắt lên, tươi cười bên môi Phong Hạo đã biến mất, hắn bình tĩnh ngồi đó, đương nhiên tiếp nhận phục vụ của Lăng Lang, tầm mắt lạnh băng từ trên cao nhìn xuống, khiến Lăng Lang từ trong đáy lòng cảm nhận mình thật nhỏ bé, chỉ xứng quỳ dưới chân đối phương, dốc hết khả năng mà lấy lòng người này.



Nhận thức như vậy khiến niềm hưng phấn trong nháy mắt thổi quét qua toàn thân anh, rõ ràng là đơn thuần trả giá, lại có thể khiến anh cảm nhận được khoái cảm phát xuất từ tâm linh, đến tận bây giờ anh chưa từng biết thì ra vì người khác phục vụ cũng có thể khiến bản thân cảm nhận được vui sướng. Nguồn :



Anh biết thân thể mình nhất định đã nổi lên phản ứng, nhưng giờ này khắc này, anh hoàn toàn xem nhẹ nhu cầu bản thân, chỉ cần người trước mặt này có thể vừa lòng.



Anh hết lần này đến lần khác đem dục vọng của Phong Hạo xâm nhập khoang miệng, cổ họng dần dần thích ứng với dị vật xâm lấn, răng nanh cũng không tiếp tục đụng vào địa phương không nên chạm đến, đầu lưỡi linh hoạt di chuyển, mỗi lần lui ra ngoài đều không quên khiêu khích một chút linh khẩu mẫn cảm.



Thẳng đến một khắc Phong Hạo bắn ra kia, vẻ mặt vẫn thủy chung tơ vân không đổi, Lăng Lang từng hoài nghi hắn lãnh cảm, thì ra lúc cao trào hắn cũng lãnh đạm y như vậy.



Lăng Lang nuốt xuống chất lỏng nóng rực trong miệng, cẩn thận sửa sang lại quần áo cho hắn xong, Phong Hạo nháy mắt khôi phục thành thân sĩ áo mũ chỉnh tề, như thể chuyện vừa rồi căn bản chưa từng phát sinh.



Lăng Lang làm xong tất cả chuyện này liền lui về phía sau một bước, bất động, anh nhìn thấy Phong Hạo lấy điện thoại di động ra, trên màn hình đơn giản ấn vài cái.



Phong Hạo đưa nội dung trong điện thoại di động ý bảo anh xem, trên sổ danh bạ chói lọi hai chữ Lăng Lang, bên dưới phần lưu số nằm cô đơn một con số 1.



“Mỗi lần biểu hiện của anh khiến tôi vừa lòng, tôi sẽ lưu thêm một con số, cho đến khi nào lưu xong, như vậy được không?”



Lăng Lang gật gật đầu.



Phong Hạo vươn ngón tay lau chất lỏng màu trắng còn sót lại bên khóe miệng Lăng Lang đưa vào miệng anh, “Bất quá lần sau sẽ không dễ dàng như vậy.”