Đánh Cắp Tình Yêu

Chương 30 :

Ngày đăng: 15:43 19/04/20


ại hội nhân viên chấm dứt, bên trong

Phương thị nổi lên một trận bão có lực sát thương cực lớn, gió bão quét

đến đâu thì để lại những cảnh thương tâm đến đó. Phải biết rằng, ở tập đoàn, trong cảm

nhận của phần đông phụ nữ chưa lập gia đình, Phương boss đang đứng đầu

bảng tình nhân trong mộng, là bạch mã hoàng tử, là tiêu chuẩn chọn

chồng! Các cô gái đang ôm ấp tình cảm có người nào không mơ mộng? Trong

mơ, có người nào không mong Phương boss dành tình cảm chân thành cho

mình? Có người phụ nữ nào lại không ảo tưởng việc trở thành vợ Phương

boss sẽ như thế nào?



Bây giờ tất cả những ảo tưởng tốt đẹp,

sáng lạn, những tâm hồn đang chờ mong lại bị một câu nói của Phương boss “Tôi với Giản Tình từ hai năm trước đã sống cùng nhau” làm tan thành

tro bụi trong nháy mắt.



Kết quả này chứng tỏ đây là cơn bão táp khủng khiếp nhất từ trước đến nay, làm tập đoàn Phương thị bị chấn động mạnh mẽ.



Giản Tình là người nổi tiếng ở công ty,

không chừng ngay cả dì quét dọn vệ sinh cũng biết mặt cô. Lời của Phương Khiêm cũng không phải là lời nói bông đùa, nhìn theo biểu hiện của anh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Giản Tình rất có thể trở thành con dâu

nhà họ Phương.



Trước kia, Phương boss đã trải qua

nhiều mối tình, nhưng anh chưa từng che giấu, cũng chưa từng công khai

như bây giờ, trịnh trọng tuyên bố quan hệ tại đại hội. Hành động này của boss hiển nhiên là muốn tuyên bố Giản Tình không giống người bình

thường.



Hơn nữa với gia thế hiển hách của

Phương boss, chuyện yêu đương đâu cần lén lút? Huống chi là tận hai năm, thời gian lâu như vậy, giấu diếm cẩn thận như vậy, chứng tỏ Giản Tình

là người rất quan trọng trong lòng anh.



Cho nên trải qua đủ loại phân tích, Giản Tình tám chín phần chính là người may mắn bay lên đầu cành làm phượng hoàng.



Kỳ thật, giờ này khắc này, người bị

chấn động nhất chính là Giản Tình. Cô không ngờ bí mật được mình cẩn

thận giữ kín hai năm, cuối cùng lại bị câu nói nhẹ như mây của Phương

Khiêm làm đổ bể trong phút chốc.



Quá trình này giống như bạn đang vùng

vẫy giãy dụa trong bể nước, đột nhiên có người đến nói cho bạn biết, kỳ

thật nước chỉ ngập đến ngực bạn, bạn hoàn toàn có thể tự mình đứng lên.

Cảm giác này, ngoài mệt mỏi còn có bất lực. Vì bạn quá sợ nước nên ngay

từ đầu không dám thử xem nước nông hay sâu…


“Phương tổng, anh thật là, sống chung

hai năm mà không nói một tiếng, chiều nay ở đại hội anh vừa thông báo,

tôi suýt chút nữa bị phát bệnh tim.” Một người ở bên cạnh cười.



Lập tức có ai đó phụ hoạ: “Đúng vậy,

tôi cũng sợ hết hồn, lúc trước ông Hồ còn giới thiệu con gái cho Phương

tổng, may là buổi gặp mặt không thành, nếu không tôi thật chẳng biết làm sao, ha ha…”



Mấy nhân vật tầm cỡ đứng ở vị trí người người qua lại, thoải mái trò chuyện, tất nhiên là sẽ rước lấy ánh mắt

tò mò của mọi người. Mà cảnh bị săm soi nhiều nhất chính là nửa người

Giản Tình đang bị Phương Khiêm ôm vào trong ngực. Có hâm mộ, có ghen tị, cũng có tò mò, tất cả đều âm thầm đoán, cô gái này đã dùng biện pháp gì khiến Phương boss yêu say đắm như vậy?



“Đều do tôi, muốn bảo vệ cô ấy nên nên mới giấu diếm mọi người lâu đến thế.”



“Phương tổng, nếu đã công khai, vậy hôm nào tôi được uống rượu đây?” Đột nhiên có người hăng hái hỏi.



Phương Khiêm nhíu mày, mỉm cười, ung dung trả lời: “Tôi cũng rất mong ngày đó sẽ sớm đến.”



“Vậy hãy nắm chặt lấy cô ấy nhé, chúng tôi chờ được uống rượu mừng của anh đấy.”



“Nhất định rồi.” Cuối cùng, Phương Khiêm cười hứa hẹn.



Lên xe, Giản Tình vẫn thẫn thờ nhìn

cảnh vật bên ngoài, trầm ngâm không nói. Xe gặp đèn đỏ liền dừng lại,

cảm giác tay mình bị bàn tay của anh nắm lấy, Giản Tình quay đầu lại

nhìn, tầm mắt cô rơi trên mắt anh.



Anh thở dài một tiếng, hỏi: “Trách anh sao? Vì chưa thương lượng với em đã công khai quan hệ hai người.”



Giản Tình khẽ lắc đầu: “Anh cũng biết, em chưa từng có ý kiến gì với quyết định của anh.”



“Vậy em lo lắng điều gì?” Anh nhướn mày, cười hỏi cô.



“Về quan hệ chúng ta, về tương lai chúng ta, chuyện phải lo lắng có rất nhiều…”



Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đưa

lên miệng hôn, vẻ mặt vô cùng kiên định nói, “Tình, em chỉ cần yêu anh

là đủ, tất cả những sự việc khác, hãy giao cho anh xử lí.”