Đánh Cắp Tình Yêu

Chương 51 :

Ngày đăng: 15:43 19/04/20


Chuyện xảy ra khi Giản Tình vừa trở thành bạn gái của Phương boss không lâu…

Tuy rằng trước đây Phương boss luôn nói mình không dư

thừa tinh lực để đi dỗ dành bạn gái, nhưng từ sau khi Giản Tình trở

thành bạn gái anh, cô không hề cảm thấy như vậy. Chỉ cần có thời gian ở

bên nhau, Phương boss luôn phong độ, nhẹ nhàng, nho nhã, lịch sự. Khi

cùng ăn cơm, anh luôn thân mật hỏi cô thích ăn gì, ngoài ra còn gợi ý

những món ăn ngon cho cô thưởng thức.



Còn nhớ lần đầu tiên hẹn hò là ngày Phương boss đi công

tác về nước. Lúc ấy Giản Tình đang chuẩn bị tan tầm thì nhận được tin

nhắn của boss, “Buổi tối cùng đi ăn cơm nhé”.



Đọc xong tin nhắn, mặt Giản Tình lập tức đỏ bừng lên như quả cà chua. Mấy ngày hôm trước hai người vừa mới xác định quan hệ qua

tin nhắn, hôm nay anh đã hẹn cô đi ăn cơm. Đây là bước tiến triển đầu

tiên của họ sau khi bắt đầu hẹn hò.



Cứ nghĩ đến việc người đàn ông ấy đã là bạn trai của mình, Giản Tình lại cảm thấy không chân thực.



Sau khi tan tầm, Giản Tình mau chóng về nhà, làm dáng

trước gương cả một buổi, mặc quần áo gì cũng thấy không hợp, cứ mặc lại

cởi, cởi rồi lại mặc. Cô chán nản, bực bội, sớm biết thế này thì hôm nọ

lúc Tần Tiểu Ý kéo cô đi dạo phố, cô đã mua nhiều đồ hơn.



Không biết lát nữa Phương boss sẽ đưa cô đến đâu ăn cơm, không biết có yêu cầu gì về quần áo hay không.



Luống cuống một lúc, Giản Tình ngồi xuống giường, hít

thở sâu vài lần để bản thân từ từ bình tĩnh lại. Cô thích Phương Khiêm,

thật lòng muốn qua lại với anh, nếu cứ phải nghĩ xem nên thay đổi thế

nào cho hợp ý anh thì cô có gì khác với những cô gái khác? Nếu Phương

boss muốn qua lại với cô thì cô càng phải để anh thấy được một Giản Tình chân thật nhất chứ không phải là một kẻ xảo trá.



Vì thế, sau một phen đấu tranh tư tưởng, Giản Tình quyết định mặc một bộ váy giản dị tự nhiên nhất, trang điểm nhẹ nhàng rồi

cười nói với cô gái trong gương: “Giản Tình, cố lên…”.



Từ chối lời đề nghị đến nhà đón của Phương boss, Giản

Tình lái xe tới chỗ hẹn. Chỗ hẹn của hai người là một nhà hàng Tây cao

cấp, có điều phần lớn những người bên trong đều ăn mặc khá đơn giản nên

Giản Tình cảm thấy hơi lo lắng.



Lúc nhìn thấy người đàn ông vừa quen thuộc lại vừa xa lạ ấy, tim Giản Tình không kìm được đập nhanh thình thịch. Người đàn ông

vốn chỉ luôn tồn tại trong tin nhắn nay lại ngồi ở trước mặt mình chân

thực đến vậy, hơn nữa còn dùng ánh mắt dịu dàng gần gũi nhìn cô. Tình
như vậy, có thể đoán trước được lát nữa khi anh tiến vào trong cô sẽ

khoan khoái biết bao nhiêu!



Bị ngón tay anh xâm nhập, cảm giác lạ lẫm khó chịu khiến Giản Tình không thoải mái rên rỉ, xoay mông muốn thoát khỏi ngón tay

anh. Phương Khiêm nhận ra cô không thoải mái, vươn ngón tay cái ấn vào

mặt trên nụ hoa đỏ trung tâm của cô, nhẹ nhàng xoa nắn.



Khoái cảm trào dâng đột ngột khiến Giản Tình không kìm

được run rẩy cả người, ngay sau đó cao trào đủ để làm cô đắm chìm đã ập

đến.



Nhìn cô gái nhỏ run rẩy, Phương Khiêm lặng lẽ nở nụ

cười. Không ngờ cô gái nhỏ này lại mẫn cảm đến vậy. Quả là một báu vật

hiếm có! Anh bỗng có loại cảm giác đắc ý khi chiếm được vật quý hiếm.



Khi anh không chút do dự tiến vào cơ thể cô, cảm giác

đau đớn như xé rách khiến Giản Tình không kìm được chảy nước mắt. Giọt

nước mắt kia còn chưa kịp lăn xuống đã được anh dùng môi đón lấy.



Thật ra trong lòng Giản Tình rất vui vì người chứng kiến cô lột xác từ một cô gái thành một phụ nữ là người đàn ông mà cô yêu

nhất. Chỉ vậy thôi cũng đủ để khiến cô vui mừng thật lâu rồi.



Tuy rằng không biết anh có thể ở bên cạnh cô bao lâu

nhưng tình yêu của hai người lúc này đã giúp cô có đủ dũng khí để đối

mặt với những thay đổi trong tương lai. Nếu cuối cùng bọn họ chia tay,

cô cũng sẽ dùng những gì ngọt ngào nhất để nhớ về người đàn ông này. Còn nếu bọn họ may mắn có thể tiếp tục ở bên nhau thì cô sẽ dùng toàn bộ

sinh mệnh mình để yêu anh.



Sáng sớm, khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu vào từ ngoài

cửa sổ, Giản Tình mở mắt ra đã nhìn thấy người đàn ông của cô đang nằm

ngủ say bên cạnh ngủ. Còn gì có thể hạnh phúc hơn là được nhìn thấy

khuôn mặt lúc ngủ của người mình yêu? Còn gì có thể thoả mãn hơn là được ở bên cạnh người mình yêu? Không có gì hết, trong mắt cô, người đàn ông này chính là thế giới của cô, là tất cả của cô.



Sau đó, anh ấy nhẹ nhàng mở mắt dưới cái nhìn chăm chú

của cô, miệng nở một nụ cười thật dịu dàng, khẽ thì thầm: “Chào buổi

sáng”.



Giản Tình nhẹ nhàng cười, đáp lại: “Chào buổi sáng”.



Cuộc sống của bọn họ, từ buổi sớm hôm ấy đã được lật sang một trang mới…