Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 101 :
Ngày đăng: 11:00 30/04/20
vậy? Không phải chỉ là một đầu đề
thôi sao? Có cái gì to tát? Cho dù bị người phát hiện thì chúng ta sẽ giả dạng làm giặc cỏ."
T ất cả mọi người sững sờ ở đó, "Sao
Vấn đề là, không phải bọn họ đến làm giặc cỏ mà là muốn đánh cướp quân lương, Xu Minh đã cùng phản quân ước định xong, cướp quân lương xong sẽ giả thành phản quân đi tấn công Trấn Giang.
Hắn phụng mệnh của Xụ Minh đến cướp quân lương, không thể để xảy ra nửa điểm sai läm.
Lỡ như đây là bẫy rập địch nhân thiết hạ thì phải làm sao bây giờ?
"Đại nhân, ngài xem xem, căn bản không có người." Một người Tây Hạ trong đó đột nhiên nói, "A, sao không thấy nhóm hòa thượng đâu?"
Đoàn xe vốn ở phía trước đột nhiên không thây, đã biên mât trên con đường, đã có chuyện gì xảy ra?
Đầu lĩnh Tây Hạ bỗng nhiên cảm giác nguy hiểm đã đến.
"Đại nhân, nhóm hòa thượng đã tới thôn trang phía trước, xem ra bọn họ sẽ nghỉ ngơi ở đó."
"Đại nhân, hiện tại chính là cơ hội tốt nhất."
Đầu lĩnh Tây Hạ xuống phía dưới nhìn lại, tên giúp việc cho người nhà giàu vẫn vội vàng lùa súc vật về phía trước, căn bản không phát hiện đã mất một con dê.
Là hắn nghĩ nhiều, nhưng chuyện hôm nay cũng giúp hắn tỉnh ra, hắn không thể tiếp tục trì hoãn nữa.
Đêm nay nhất định phải cướp được lương thảo.
Trời dần dần tối lại, mấy cái bóng người yên lặng vây quanh thôn trang.
Trời đã sáng, lúc phó tướng của Hàn Chương - Phàn Ô nghe nói tìm được tung tích đám người Tây Hạ và mang binh tới thì thứ mà bọn họ nhìn thấy chỉ là một mảnh thảm thiết, nơi nơi là máu tươi, đám người Tây Hạ hấp hối nằm trên mặt đất, trên mặt mỗi người đều là vẻ mặt sợ hãi, bọn họ nhất định đã trải qua một đêm khủng bố.
Phàn Ô không khỏi nhìn về phía Cổ đại tiểu thư, "Đại tiểu thư, là các cô bắt được những người này?"
Lang Hoa gật gật đầu, "Là hộ vệ nhà ta và dân chúng liên thủ lại..." Nàng chỉ một bên, "Không ít người bị thương, may mà chúng ta chuẩn bị đầy đủ mới không để bọn chúng đào thoát."
Khả năng cũng không lớna, Phàn Ô vô cùng hiểu biết đám người Tây Hạ, những người này thân cường thể tráng, nếu không phải là gia đinh đã được đào tạo, mười người cũng khó có thể chế phục một người Tây Hạ chứ đừng nói là đánh cho đám người Tây Hạ thảm như vậy.
Phàn Ô có chút mơ hồ, không biết có nên tin một màn trước mắt này không.
Lang Hoa ngẩng đầu, "Phàn tướng quân."
Phàn Ô vội khom người, "Không dám, đại tiểu thư cứ gọi tên ta đi." Ai chẳng biết Hàn tướng quân coi Cổ đại tiểu thư như là muội muội ruột, hắn làm sao dám để Cổ đại tiểu thư cung kính nói chuyện với mình như vậy chứ?
Lang Hoa nói: "Ngài do dự cái gì, ngoại trừ dân chúng Đại Tề, còn có ai có thể giúp đỡ chúng ta đánh người Tây Hạ?"
Phàn Ô ngẩn ngơ, đúng vậy, lời này đúng, nếu không phải người một lòng vìĐại Tề, Sao có thể liều mạng đánh người Tây Hạ như vậy được, cho nên hắn còn nghĩ loạn cái gì nữa?
Phàn Ô cung kính hành lễ với mọi người, "Thời điểm này, mọi người có thể giang tay giúp đỡ, Phàn Ô ta thay Hàn tướng quân cám ơn chư vị."
"Tướng quân khách khí, đây là nhà của chúng ta, chúng ta cũng là vì nhà mình."
Trong lòng Phàn Ô trở nên ấm áp, đúng, đây là bọn nhà họ, cho nên phải dùng hết toàn lực bảo vệ.
Lang Hoa nhìn về phía người Triệu Linh mang đến, họ đều lẫn trong đám dân chúng bình thường, cười hi hi ha ha, thoạt nhìn không có gì khác thường, chỉ là ngôn ngử và thần thái của bọn họ vô câu vô thúc, cực kỳ giống bộ dáng Triệu Linh, so với dân chúng bình thường có chút khác nhau.
Nếu Phàn Ô ở lại thời gian dài, tất nhiên sẽ phát hiện khác thường. Liệu Phàn Ô có phát hiện ra Triệu Linh không?