Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 158 : Vô lại

Ngày đăng: 11:01 30/04/20


Không có mặt trời, trong phòng có chút ám, nhưng càng lộ vẻ mỹ lệ của đỉnh màn màu xanh da trời.



Bùi Khởi Đường thì nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt, bộ dáng như sắp hấp hối, nhìn thấy Lang Hoa lại đây, tươi sáng cười, "Ta còn chưa đông lạnh thành băng?"



Lang Hoa thản nhiên nói: "Hiện tại thời tiết ở nơi này, muốn đông thành băng cũng không dễ."



Mắt Bùi Khởi Đường có chút đỏ lên, ánh mắt lại trong suốt như cũ, "Ta sao lại cảm thấy lạnh như vậy chứ!"



Hắn đã thay đổi quần áo khô ráo, mặc áo ngủ bằng gấm, Tiêu ma ma cho người để ấm lô ở mấy góc trên giường, làm sao có thể lạnh.



Lang Hoa đi qua vươn tay sờ trán Bùi Khởi Đường.



Nóng như lửa đốt.



Trong lòng nàng không khỏi cả kinh, không biết bởi vì để lạnh hay là vết thương trên người nghiêm trọng, mặc kệ thế nào đều phải làm giảm nhiệt trước.



Lang Hoa nhớ tới trong phòng có thuốc Hồ tiên sinh lưu lại, phân phó A Mạt bung dù, xoay người đi ra ngoài, lần nữa trở lại Bùi Khởi Đường đã vựng choáng váng nặng nề ngủ say.



A Mạt lấy dược ra, lại không thể nào gọi được Bùi Khởi Đường dậy.



Lang Hoa đành phải đi qua đẩy một cái vào vai Bùi Khởi Đường, "Trước uống dược rồi ngủ tiếp, lát nữa Hồ tiên sinh sẽ tới đây."



Bùi Khởi Đường mê mang mở mắt, cười cười với Lang Hoa, "Ta mơ thấy nàng đi rồi lại trở về," hai tay hắn buông xuống hai bên thân thể, bởi vì nóng nên mắt đỏ rực, môi có chút khô nứt, "Nàng đừng đi có được hay không?"



Người này từ lúc thay đổi thân phận, tính nết giống như cũng thay đổi.



Dường như trở nên càng thêm vô liêm sỉ.



"Đừng làm bộ làm tịch với ta," trị thương cho hắn đã hơn một năm, nàng rất rõ ràng tình huống thân thể hắn, cho dù là có thương tích, cũng sẽ bảo trì thanh tỉnh, hiện tại rõ ràng là đang cùng nàng chơi xấu, "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ngươi thật sự nhảy từ vách núi xuống sao? Bị thương chỗ nào? Bùi gia hẳn là mời thầy thuốc cho ngươi chứ?"



Bùi Khởi Đường thở dài, nằm ở nơi này, mí mắt nặng nề, nghĩ cứ như vậy ngủ đi.




Lục Anh lên xe ngựa, lúc trở lại Lục gia cùng Trình Di vào thư phòng nói chuyện.



Trình Di nói: "Tam gia làm đến mức này đã đủ rồi."



Trước mặt người khác vì Cố gia nói chuyện, lại nghe nói Cố Lang Hoa vì giải oan cho cha, được Bùi đại nhân thông cảm sau đó mới rời khỏi, vừa mới bị phụ thân gặng hỏi chuyện tối hôm qua, lại mặc gió mưa đi thăm Cố gia.



Việc nên làm, hắn đều đã làm.



Nhưng trong lòng còn cảm thấy có chút không ổn.



Giống như Cố Lang Hoa đột nhiên xuất hiện ở Hàng Châu, đột nhiên cùng Hứa gia ầm ĩ đến cùng, còn đệ đơn kiện.



Theo biểu hiện của phụ thân đến xem, phụ thân hẳn là theo phe Thái Tử, cùng Hứa gia đồng ra một duộc.



Cố Lang Hoa cùng Hứa gia đối nghịch, lại có quan hệ tốt với đám người Hàn Chương, có khi nào thật sự nương tựa Ninh Vương.



Trình Di biết Lục Anh đang suy nghĩ gì, "Tam gia... Nếu Cố gia và Lão gia đối địch, tương lai ngài muốn chọn như thế nào?"



"Hiện tại nói gì đều quá sớm, " Lục Anh mỉm cười, "Lấy tư lịch của ta, không có lựa chọn, bất luận là Thái Tử hay là Ninh Vương đều không có quan hệ gì với ta."



Trình Di nhịn không được nói: "Ninh Vương thật sự có thể chứ? Ninh Vương là ngốc tử a, sao có thể cùng Thái Tử tranh vị trí Thái Tử, ta xem Cố gia nói không chừng đã bị Hàn Chương lợi dụng, tương lai không nhất định sẽ có kết cục tốt."



"Anh Ca đâu?" Cửa bỗng nhiên vang lên thanh âm Lục nhị thái thái.



Lục Anh đứng dậy.



Lục nhị thái thái để cho người đỡ tới cửa, trên mặt đều là vẻ hoảng sợ, "Anh Ca, mới vừa rồi con đi Cố gia có nghe được tin tức gì không? Có phải Cố Lang Hoa cũng tố cáo phụ thân con không?"



Lục nhị thái thái bộ dáng như muốn ăn thịt người, "Phụ thân con cùng ta vừa muốn ra khỏi cửa, đã bị người trong nha môn mang đi."