Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 171 : Dẫn đi

Ngày đăng: 11:01 30/04/20


Thẩm Xương Cát xuất thân là một mật thám xuất sắc, hắn không chỉ tâm tư kín đáo, con mắt sắc bén mà còn là người lòng dạ thâm sâu. Lại thêm hắn bao năm nay lăn lộn trong Hoàng Thành Ti nên có khả năng tri giác vô cùng nhạy bén.



Vì thế chuyện muốn giở trò trước mặt hắn là chuyện không dễ dàng gì.



Hiện nay Bùi Khởi Đường đã biến thành Hàng Châu thành một cái chợ lớn. Hoàng Thành Ti tuy đang mệt mỏi ứng phó nhưng không hề tỏ ra hoảng loạn, tất cả đều được tiến hành một cách trật tự.



Như vậy mà còn chưa quấy đục được nước ao, chẳng trách kiếp trước hắn thăng tiến nhanh, giữ chức vụ cao như vậy. Hắn cũng được coi là kẻ có bản lĩnh.



Nhưng tất cả chỉ vừa mới bắt đầu.



Hàn Chương không biết Lang Hoa muốn đi đâu, Lang Hoa nhận từ tay Tiêu ma ma một bức tranh đưa cho Hàn Chương.



Hàn Chương cau mày lại, “Đây là Hà Chưởng quầy?”



Lang Hoa gật đầu, “Muội đã cho người phát tán tranh chân dung Hà Chưởng quầy ra ngoài, cho dù bất kỳ ai có đầu mối gì liên quan, muội sẽ đến tận cửa, và đưa ngân lượng để cảm tạ.”



Lang Hoa nói rồi nhìn ra ngoài cửa. Ngô Đồng đã phát hiện người của Hoàng Thành Ti mỗi ngày đều đi sau theo dõi cô.



Hàn Chương hiểu được, có người đang giám sát Lang Hoa, chẳng trách Lang Hoa lại muốn cùng hắn vào trong viện tử nhỏ này, khi nói chuyện còn cho Tiêu ma ma đứng bên cạnh trông chừng.



Hàn Chương cũng không phải là người hiếu chiến, nhưng nhìn thấy đôi vai gầy guộc nhỏ bé của Lang Hoa phải chịu áp lực như vậy, trong lòng bỗng trào dâng ý chí chiến đấu mạnh mẽ. Bất kể là đối với ai, hắn đều giống như đánh trận ngoài biên cương, giặc đến tướng chặn, nước dâng đất ngăn.



Bắt buộc phải phân rõ thắng bại.



...



Lang Hoa lên xe ngựa, người của Hoàng Thành Ti không dám chậm trễ vội vã đi theo.



Đây là một góc không mấy bắt mắt trong thành Hàng Châu, sinh sống trong đó đều là những người buôn bán nhỏ. Cố gia đại tiểu thư bỗng nhiên lại đến nơi này là một chuyện vô cùng bất thường, cho nên hiển nhiên là rất kỳ lạ.



Người của Hoàng Thành Ti tách khỏi tầm nhìn của đám hạ nhân Cố gia trèo lên nóc nhà, rút dao găm tách ra một khe hở nhỏ đủ để quan sát rồi nhìn qua đó.



Cố Lang Hoa đang nói chuyện với một vị phu nhân trong phòng.




Vậy nên Cố Lang Hoa mới cho nha hoàn ghi chép lại tất cả những lời những phu nhân kia nói, không sót chữ nào.



Nhất định là như vậy.



Thẩm Xương Cát bỗng nhiên hưng phấn.



Cố gia sẽ không bỗng nhiên lấy ra nhiều ngân lượng như vậy để mua những manh mối không liên quan. Cố Lang Hoa cũng đâu phải kẻ ngốc, nàng ta sẽ không cả ngày chạy khắp phố này ngõ nọ để làm mấy chuyện vô dụng đâu.



Thẩm Xương Cát dặn dò thuộc hạ, “Đi theo Cố Lang Hoa, mấy ngày này cho dù nàng ta đi đâu, gặp ai đều phải theo sát cho ta.”



Dường như hắn có thể khẳng định Cố Lang Hoa nhất định có vấn đề.



Đây chính là trực giác của hắn, Cố Lang Hoa có quá nhiều điểm khả nghi.



...



Lão Nhạc cũng cảm thấy rõ ràng cả thành Hàng Châu đang náo nhiệt lên, người người đều đang bàn luận về Cố gia và vụ án Cố Thế Hoành bị giết. Ở đâu bàn luận về Cố gia, người của Hoàng Thành Ti liền xuất hiện ở đó, giống như cái nhọt trong cơ thể.



Vậy nên hắn chỉ cần tránh khỏi những chỗ có người của Cố gia, hành động sẽ càng thuận tiện hơn.



Hoàng Thành Ti đang tập trung mọi ánh nhìn lên người một mình Cố đại tiểu thư.



“Thu thuốc...”



Thương nhân thu thuốc bắt đầu đi lại khắp nơi.



“Gần đây có thuốc gì đắt?”



Thương nhân cười nói: “Tất nhiên là thuốc viễn chí và độc hoạt trị bệnh đau khớp rồi.”



Lão Nhạc bỗng thấy cả người sáng bừng lên.