Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 172 : Bạn cũ
Ngày đăng: 11:01 30/04/20
Thẩm Xương Cát bị chọc tức đến nghiến răng nghiến lợi, tên Tạ Trường An đáng chết đó không biết nghe ai nói lại toàn tâm toàn ý xử lý chuyện trong nha môn.
Nghĩ đến đây, hắn liền cười lạnh một tiếng.
Thật đúng là không coi hắn ra gì! Thẩm Xương Cát lấy tấm lệnh bài bên người, dùng tấm lệnh bài này hắn có thể điều động quân đội dự bị địa phương. Chẳng phải Cố Lang Hoa kia ỷ mình có Hàn Chương và Mẫn Hoài chống lưng nên thích làm gì thì làm sao? Hắn muốn xem xem liệu hai kẻ kia có dám vì một Cố Lang Hoa nhỏ nhoi chống đối Hoàng thượng hay không?
Chỉ cần hắn có thể bảo đảm không tay trắng trở về hắn sẽ được sử dụng quyền lực trong tay hắn.
Thẩm Xương Cát nhướng mày, xem ra lời Hứa thị nói cũng có vài phần là đúng. Nếu không phải là Hứa thị, hắn cũng không thể khẳng định chắc chắn Cố Lang Hoa đó có vấn đề. Nếu không phải là Hứa thị hắn cũng sẽ không tốn nhiều tâm tư như vậy với ả Cố Lang Hoa đó.
“Không cần theo dõi Cố gia nữa.” Thẩm Xương Cát bỗng nhiên nói, “Nếu họ muốn giở trò gì thì mấy ngày nay khi chạy ngược chạy xuôi cũng đã làm rồi.”
Thuộc hạ có chút kinh ngạc.
Thẩm Xương Cát rất quen thuộc với cảm giác này, bị người ta dắt mũi, sẽ chỉ càng lúc càng bị động. Nói không chừng Cố gia đã đạt được mục đích rồi.
Thẩm Xương Cát trầm mặc, tất cả mọi người đều đang nhẹ nhàng lui xuống. Bởi vì họ biết, đại nhân nhất định đã có dự tính rồi.
...
Cố gia.
Bên giường Cố lão thái thái thắp hai ngọn đèn, chiếu sáng khắp xung quanh, Lang Hoa co người trên giường, dựa sát vào Cố lão thái thái.
Dưới ánh đèn phản chiếu vẻ mặt có chút tái nhợt của Cố lão thái thái.
Có lẽ giữa nàng và cô nương ấy chỉ là một cái quen biết gật đầu mà thôi, nhưng không ngờ lại có sở thích giống nhau đến kinh người.Bọn họ thường xem một quyển sách, thậm chí Từ Cẩn Du còn cầm đi Lỗ Ban Tỏa nàng yêu thích đi, nhất quyết chơi thỏa thích rồi mới trả lại cho nàng.
Cũng có người từng hỏi Từ Cẩn Du tại yến hội tại sao lại thích chơi với một người mù như nàng.
Khi đó Từ Cẩn Du chỉ đáp lại rằng, “Trên người Cố Lang Hoa có hình bóng của ta.”
Kiếp trước, trước khi chết thực ra nàng đã bắt đầu cách xa Từ Cẩn Du. Nàng cảm thấy con người Từ Cẩn Du tâm tư khó đoán, không giống như A Thần của nàng, bất luận chuyện gì đều nói rõ ràng cho nàng biết. Từ Cẩn Du giống như đang sắm vai hát kịch, diễn một vai diễn không phải là sở trường của nàng ta.
Nhưng mẫu thân lại khá thích Từ Cẩn Du, Lục gia cũng vì Từ Cẩn Du thường xuyên đến thăm mà đắc ý.
Một người mù như nàng, không tránh được, không trốn được cũng đành nghe vậy rồi mặc kệ.
Bây giờ cẩn thận nghĩ lại ngày nàng xảy ra chuyện, nếu tất cả những gì Lục gia nói đều là thật, trước đó đã có người cáo mật với Thái hậu. Theo lý mà nói, Từ Cẩn Du đã sớm biết chuyện của nàng và Bùi Khởi Đường nhưng lại không hề nói nửa lời với nàng.
Bởi vì kiếp trước chết không rõ ràng nên nàng đối với những người quen đó đều có thái độ thận trọng.
Lang Hoa chuẩn bị khuyên Cố lão thái thái đừng đi thăm Từ gia thì ngoài cửa bỗng truyền đến thanh âm của Cố tứ thái thái, “Lão thái thái nghỉ ngơi rồi sao? Đại tiểu thư có ở đây không?”
Rèm cửa kéo lên, Lang Hoa chuẩn bị xuống giường, A Mạc nhanh chóng tiến lên hầu hạ nàng mang giày.
Vẻ mặt Cố tứ thái thái không được tốt, “Thì ra lão thái thái còn chưa nghỉ ngơi” Nói đoạn liền cứng nhắc nhìn Lang Hoa, “Ta... Ta đến tìm Lang Hoa… có một số truyện ở trang trại, ta muốn thương lượng với Lang Hoa.”
Cố tứ thái thái ánh mắt né tránh, vẻ mặt tràn đầy lo lắng, rõ ràng là đang nói dối.