Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 195 : Tiến cung

Ngày đăng: 11:01 30/04/20


"Tứ đệ.” Có người hét đuổi tới.



Nam tử đó lại không dừng lại, nhảy xuống ngựa cầm yêu bài đi thẳng vào cung.



“Đó là ai?” Từ phu nhân không nhịn được hỏi nội thị bên cạnh.



Nội thị cười nói: “Là hai vị công tử của đại nhân Bùi Tư Thông, người tới trước đó là tứ công tử, đuổi tới phía sau là trưởng tử của Bùi đại nhân.”



Con trai của Bùi Tư Thông?



Chính là Bùi tứ công tử này suýt chút nữa lật tung của Hàng Châu ư?



Rốt cuộc là rồng sinh chín con, không con nào giống nhau, nghe nói trưởng tử của Bùi đại nhân dịu dàng nho nhã, dù còn chưa làm quan nhưng đã nổi danh bên ngoài, vị tứ công tử này lại gây chuyện thị phi khắp nơi khiến Bùi gia khổ không thể nói.



Từ Cẩn Du còn hiếu kì nhìn hai người đó, Từ phu nhân đã nói: “Mau về đi, nói không chừng lát nữa Thái Hậu sẽ phái người tới tìm con.”



Từ Cẩn Du đáp lại một tiếng, “Mẫu thân sáng ngày mai vào cung sớm, chúng ta cũng có nhiều chuyện để nói.”



Từ phu nhân đứng ở cửa cung luôn nhìn theo bóng dáng của Từ Cẩn Du cho tới khi không còn nữa mới bảo hạ nhân hầu hạ lên xe ngựa. Xe ngựa của Từ gia vừa chuyển động liền nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng nói của hạ nhân, “Chúng là ta Cố gia ở Trấn Giang, hôm qua nhận được cung bài, hôm nay tới thỉnh an Thái Hậu nương nương.”



Cố gia Trấn Giang?



Từ phu nhân có chút kinh ngạc, vé rèm nhìn qua, chỉ thấy một bé gái mặc áo màu xanh nhạt quay lưng lại phía bà ấy, đứng ở cửa cung, gió thổi qua chiếc váy dài của nàng, nàng lại đoan trang đứng ở đó sừng sững bất động.



Đây là Cố Lang Hoa? Sao Cố Lang Hoa lại tới Kinh Thành, sao lại đi gặp Thái Hậu?



Từ phu nhân không biết làm sao liền nghĩ tới khi Cố Lang Hoa vừa sinh ra, bà ấy đem Cố Lang Hoa và Cẩn Du hai đứa một trái một phải ôm trong lòng, đều là em bé như ngọc chạm tỉ mỉ, bà ấy nhìn đều thích như nhau, có một khắc bà ấy thậm chí từng muốn nếu hai đứa trẻ này đều là của bà ấy thì tốt biết bao.



Từ phu nhân không cầm được đưa tay ra gõ vào thùng xe, xe ngựa lập tức dừng lại, hạ nhân ngoài xe vội cúi người tới nghe dặn dò.



Từ lão phu nhân đã nói rất rõ, tốt nhất đừng qua lại với Cố gia, dù gặp được ở trước cửa cung cũng không tiện nói gì.



Trong lúc Từ phu nhân do dự, Cố Lang Hoa đã vào cửa cung.




Đây là Thái Hậu muốn cưỡng ép Hàn gia cúi đầu.



Tim Thái tử đập nhanh như bay, Thái Hậu vì Trưởng công chúa Đông Bình, cái gì cũng có thể đồng ý, đây là vừa trúng ý của hắn.



Đây là lần đầu tiên Thái Hậu có bộ dạng tổ mẫu, hoàn toàn theo tâm ý của hắn hành sự.



“Không sai được,” Thái tử đứng lên, “Lần này Thái Hậu nhất định muốn đón Trưởng công chúa Đông Bình về Đại Tề rồi.” Không thì tuyệt đối sẽ không đại động can qua như vậy.



Vịt tới tay, hắn không thể để nó bay mất.



Thái Hậu thúc đẩy hoà đàm, hắn đem binh đi đánh nước Liêu, trong bữa tiệc ngày mai, hắn muốn trước mặt văn võ bá quan thỉnh mệnh phụ hoàng xuất chinh.



“Thái tử gia,” Hạ nhân thấp giọng bẩm báo, “Thẩm đại nhân tới rồi.”



Thái tử có chút bất ngờ, người cẩn thận như Thẩm Xương Cát có lẽ sẽ không tuỳ tiện xuất hiện ở phủ Thái tử chứ?



Thái tử chỉnh lại y sam, cho mời Thẩm Xương Cát tới thư phòng.



Sắc mặt Thẩm Xương Cát hơi khó coi, sau khi để mất Xu Minh, Hoàng Thượng lệnh cho hắn lập tức hồi kinh. Vừa bước vào Kinh Thành, Hoàng Thượng không truyền hắn yết kiến mà sai người đoạt đi yêu bài của hắn, cách chức hắn xét xử.



Lần này Hoàng Thượng thật sự tức giận rồi.



Chuyến đi Giang Chiết, hắn đã thua triệt để, hi vọng Hoàng Thượng nể tình công lao hắn giết Triệu Linh, để hắn trở lại Hoàng Thành Ti nhậm chức, như vậy mới có thể tiếp tục tra xét tung tích của Cố Thế Hoành và những Sát Tử đó.



Hắn không thể cứ thế nhận thua.



“Thái tử gia,” Thẩm Xương Cát ngẩng đầu lên, “Ngài phải bảo người chú ý một người.”



Nhìn thần tình trịnh trọng của Thẩm Xương Cát, Thái tử cũng nhíu mày, “Ai?”



Trong con mắt đầy sợi máu của Thẩm Xương Cát toàn là vẻ hiểm ác, “Đại tiểu thư Cố gia, Cố Lang Hoa.”