Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 225 : Lợi ích

Ngày đăng: 11:02 30/04/20


Từ Cẩn Du từ trong viện của Từ lão phu nhân đi ra lập tức thở phào nhẹ nhõm, bước chân cũng chậm lại, nàng hận không thể ở bên ngoài nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.



Mỗi lần trở lại Từ lão phu nhân đều phải giảng đạo một phen, cứ như nàng đã làm sai điều gì vậy.



Nàng đã sớm chán ghét những lời đó rồi.



Nếu không phải Thái hậu nương nương để cho nàng xuất cung, nàng thật không muốn về nhà.



“Ta cảm thấy Cố Lang Hoa thực ra rất tốt,” Cẩn Du nhìn về phía Hà ma ma, “Không sợ gì cả, không gò bó trói buộc, muốn làm cái gì thì làm cái đó.”



Hà ma ma vội nói: “Lang Hoa làm sao có thể so với Đại tiểu thư, Đại tiểu thư từ nhỏ đã học thi từ ca phú, cầm kỳ thư họa, không có gì không biết, ngay cả các cô cô của Cung Từ Ninh cũng nói, Hoàng gia dạy nữ nhân cũng chỉ như thế thôi.”



Từ Cẩn Du dừng bước lại nhìn về phía Hà ma ma, “Khi đó ta không chịu học, đều là người khuyên ta học, còn bắt cho ta học cái gì mà tiếng Ba Tư, tiếng Tây Hạ...”



Hà ma ma cười nói, “Học nhiều chút luôn tốt hơn, Đại tiểu thư vốn thông minh, không học những thứ kia thì thật đáng tiếc...” Đây đều là Lục nhị lão gia giao phó cho bà ta làm, bà ta cũng không biết nguyên do trong đó, giống như câu nói mà bà ta dạy đại tiểu thư lúc Trưởng Công chúa Bình An từ trần, từ đó về sau Thái hậu nương nương liền thích Đại tiểu thư. Rất nhiều chuyện, bà ta cũng chỉ là nghe phân phó, cũng không biết nội tình trong đó.



Hai người còn đang nói chuyện, Từ Tùng Nguyên đã đi tới.



“Phụ thân.” Từ Cẩn Du tiến lên hành lễ.



Trong lòng Từ Tùng Nguyên có chút không yên, ngẩn ra chốc lát mới phản ứng được, “Cẩn Du, sao con lại trở lại?”



Dáng vẻ Từ Tùng Nguyên có vẻ không quá vui mừng, Từ Cẩn Du không khỏi nói, “Phụ thân làm sao thế, có phải là có chuyện gì hay không?”



“Không sao, không sao,” Từ Tùng Nguyên nhìn về phía viện của Từ lão phu nhân một chút, “Đã đi thỉnh an tổ mẫu của con chưa?”



Từ Cẩn Du nói: “Đã nói chuyện với tổ mẫu một lúc rồi ạ.”
Không đợi Từ Tùng Nguyên nói gì, Từ Chính Nguyên đã nhìn về phía Từ Cẩn Du, “Cẩn Du, con ở chỗ Thái hậu có nghe ngóng được gì không?”



Tất cả ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người nàng, Từ Cẩn Du suy nghĩ một chút, “Thái hậu nói chờ Cố gia làm cho thỏa đáng, người sẽ bảo Hoàng thượng ban thưởng cho Bách Thảo Lư.”



Ánh mắt Từ Chính Nguyên sáng lên, “Vậy thì đúng rồi, sau khi hai nước hòa đàm phải thiết lập trao đổi mua bán, bây giờ Cố gia đi theo triều đình tới biên cương, tương lai mua bán thảo dược, thương nhân Tây Hạ chỉ nhận đội buôn của Cố gia.”



“Sau khi mở cửa buôn bán, dược liệu của Đại Thực quốc cũng sẽ buôn bán trên thị trường,” Từ Chính Nguyên nói, “San hô, xạ tề đều là những thứ tốt.”



Cố gia thật sự sẽ kiếm được tiền, không đến năm ba năm, Cố gia sẽ kiếm tiền không đếm xuể.



Lúc bắt đầu mọi người đều cho là một hương thân làm sao có thể tiến vào, cho đến bây giờ rất nhiều người mới rối rít hiểu ra, hoá ra mục đích của Cố gia là như vậy.



“Đại ca,” Từ Chính Nguyên nói, “Bất kể đi Tây Hạ có bao nhiêu người, đều phải nghe sự quản chế của huynh, huynh phải nắm chặt cơ hội lần này, đệ đệ có quen mấy thương nhân, không thể để cho Cố gia chiếm hết tiện nghi.”



“Nói bậy bạ cái gì đó,” Từ Tùng Nguyên nghiêm nghị, “Ta làm việc cho triều đình, sao có thể lấy việc công làm việc tư.”



Từ Chính Nguyên không biết nói cái gì cho đúng.



Thời gian Cẩn Du ở bên cạnh Thái hậu dài như vậy, Từ gia cũng không giành được nửa phần lợi ích, bây giờ lại bị Cố gia chiếm mất lợi lớn, lai lịch của Cố gia hắn quá rõ ràng, năm đó lúc Cố Thế Hoành còn sống, cũng một mực cung kính với Từ gia, hàng năm đều phải tặng quà đến cửa, hắn không thể giương mắt nhìn kẻ trước đây khom lưng khụy gối, bây giờ lại leo lên trên đầu hắn.



Hắn nhất định sẽ không để cho chuyện như vậy xảy ra.



Người bên cạnh Thái tử cũng sẽ không nuốt nổi cục tức này.



Đại ca không quản chuyện này, hắn còn có biện pháp khác có thể thanh toán Cố lão thái thái.