Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 280 : Thật lòng thật dạ
Ngày đăng: 11:03 30/04/20
Lang Hoa không hiểu, tại sao Bùi Khởi Đường lại có tính toán như vậy.
“Ta mới mười một tuổi.”
“Nhưng người đã có hôn ước với Lục Tam gia rồi,” Tiêu ma ma nói, “Lục Tam gia đang ở Thái Nguyên... Trình Di đó lại đang ở bên cạnh người, chỉ sợ là vì chuyện này nên Bùi Tướng quân mới tới.”
Tiên hạ thủ vi cường, đây thường là cách làm của một nhà có nhiều con gái, cho dù dùng chút thủ đoạn cũng dễ hiểu, hơn nữa, Bùi Khởi Đường cũng chỉ nói chuyện này với lão gia, không làm kinh động tới Bùi gia và người ngoài.
Cuối cùng chịu uỷ khuất sẽ không phải là Cố gia, tiểu thư cũng sẽ không bị người khác chê trách.
Bà ta ngược lại lại cảm thấy, cách làm mạnh dạn này, lại không có bất kỳ khuyết điểm nào.
Nhưng mà nói ra là một chuyện, lựa chọn lại là một chuyện khác.
Tiêu ma ma nói: “Điều quan trọng là, trong lòng Đại tiểu thư thích ai? Là Lục Tam gia hay là Bùi Tướng quân?”
Tiêu ma ma vừa mới dứt lời, Lang Hoa liền thấy Trình Di cưỡi ngựa tới trước mặt, sau đó thở hồng hộc tiến đến trước mặt nàng, “Đại... Đại tiểu thư... Đại lão gia... Đại lão gia tới đây rồi phải không ạ?”
Lang Hoa gật gật đầu.
Trình Di giống như muốn đứt hơi, thở hổn hà hổn hển, “Ta... ta đi bái kiến Đại lão gia... ”
Tiêu ma ma tiến lên nói: “Bùi Tướng quân đang ở trong đó ăn cơm với Đại lão gia, nếu ngươi có việc, không bằng một lúc nữa hãy đến.”
Mặt Trình Di như nhìn thấy quỷ, nhưng rất nhanh liền biến mất, chỉ vào bên trong nhìn Lang Hoa, muốn nói lại thôi, “Có người... có người nói với ta... Đại lão gia ở Tây Kinh... ta liền phi ngựa đến Tây Kinh, kết quả đến nha môn Tây Kinh mới biết là Đại lão gia đã đến đây rồi.”
Hắn uổng công lăn qua lăn lại một vòng.
Bùi Khởi Đường lại ở đây há miệng chờ sung.
Hắn đây là bị mắc bẫy, nhưng hắn cũng không đi Tây Kinh vô ích, hắn đã nghe được một tin.
Lang Hoa đứng lên đi ra cửa nhìn Ngô Đồng, “Ngươi còn làm việc cho hắn, thì theo hắn trở về đi!”
Ngô Đồng lập tức ấm ức, “Đại tiểu thư, đây thực sự là đầu bếp đưa cho ta, nói là mua ở trên phố, ta... ”
Trước giờ Ngô Đồng chưa từng nói dối, Lang Hoa biết là nghĩ oan cho hắn.
Đều do tên Bùi Khởi Đường đó, khiến nàng phiền lòng.
Lang Hoa dặn dò A Mạt, “Đóng cửa vào, ta muốn nghỉ ngơi.”
“Công tử,” Thanh âm của Ngô Đồng lại truyền tới, “Người đừng qua đây, tiểu thư có nói, nếu như ta lại... sẽ... sẽ không giữ ta lại đây nữa.”
Không cần nghĩ cũng biết là Bùi Khởi Đường tới.
Bùi Khởi Đường nhìn Ngô Đồng ấm ức, lại nhìn hộp điểm tâm trả về còn nguyên xi kia, không khỏi thở dài, “Ta chính là sợ như vậy, mới tới nói chuyện với Thế thúc.”
“Nàng luôn khoan dung với Lục Anh như vậy, cho dù Lục gia ầm ĩ đến mức này, nàng cũng không chịu giải trừ hôn ước, chuyện này mà lắng xuống, ta sợ nàng sẽ mềm lòng mà chọn Lục Anh.”
Lang Hoa nhíu mày lại, nàng khoan dung với Lục Anh sao?
“Ta không nói muốn nàng gả cho ta ngay bây giờ, dù sao ta cũng phải lưu lại một vị trí trong lòng Thế thúc, như vậy ta mới có hy vọng giành được nàng.”
Giọng của Bùi Khởi Đường càng ngày càng lớn, hiển nhiên đã tới trước cửa.
“Nàng còn nhỏ có thể không hiểu, ta...” Bùi Khởi Đường nói rồi liền cúi đầu cười một tiếng, trên mặt cũng thoáng đỏ lên, “Thực ra ta cũng không rõ, càng không biết nên nói như thế nào, nên làm như thế nào, ta chỉ... nói ra những lời thật lòng thôi.”
“Bao năm nay ta trốn đông núp tây, cẩn thận sắp đặt chính là để có thể sống sót, ta hiểu rõ sự quý giá của sinh mạng hơn người bình thường, nếu có người bắt ta giao tính mạng ra, cho dù hắn là thiên tử cao quý, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy. Nhưng ta tình nguyện giao tính mạng của mình cho nàng.”
“Cố Lang Hoa, đây chính là tấm lòng của ta.”