Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 281 : Thụ thương

Ngày đăng: 11:03 30/04/20


Quá nửa đêm, lại dám đứng trước cửa phòng nàng nói những lời như vậy, kiếp trước cho dù là nàng đã thành thân với Lục Anh, cũng không có chuyện Lục Anh bất chấp thể diện làm ra loại chuyện như thế.



Chẳng lẽ nàng thật sự không có biện pháp gì với hắn sao?



Lang Hoa mở cửa, thấy mặt Bùi Khởi Đường đang tươi cười, vốn là nàng đã nghĩ xong những lời cần nói, nhìn thấy bộ dạng hắn như vậy liền không nhịn được tức giận, đã vậy Bùi Khởi Đường còn ra vẻ muốn vào phòng, chân đã bước vào trong phòng, Lang Hoa tức giận, đẩy cửa “rầm” một cái.



Tiếng vang trong trẻo truyền tới, hiển nhiên chân Bùi Khởi Đường đã đá phải cánh cửa.



Nghe tiếng cũng biết lần này hắn đụng phải cửa không nhẹ.



Tức giận trong lòng Lang Hoa cũng giảm đi một chút.



Có điều không thể để mọi chuyện theo ý hắn, chuyện gì cũng vừa ý.



Lo chuyện gì đi không lo, lại chạy tới tính toán đến nàng, cũng là cho hắn một bài học, khiến hắn không dám làm xằng làm bậy như vậy nữa.



Nghĩ như vậy nàng buông lỏng tay, cửa bắt đầu bị đẩy nhẹ ra, Bùi Khởi Đường lập tức đi vào trong.



Người này cả ngày ở trong cảnh tàn sát khốc liệt đều không bị thương, làm sao có thể sợ một cánh cửa được.



“Ra ngoài.” Lang Hoa đạp một cước vào đùi Bùi Khởi Đường.



Tên khốn kiếp này, mượn danh nghĩa nói chuyện cũ với phụ thân, nhắc tới cái gì mà hôn sự, uổng công nàng tin tưởng hắn.



Bùi Khởi Đường nhìn Tiêu ma ma ở trong phòng.



Tiêu ma ma gật gật đầu, dẫn hạ nhân đi ra ngoài. Đêm nay tiểu thư trằn trọc không ngủ được, chính là vì việc Bùi Khởi Đường cầu thân, bây giờ nói rõ ràng cũng tốt, tránh cho trong lòng tiểu thư không thoải mái.



Bùi Khởi Đường nhìn Lang Hoa, thấp giọng năn nỉ, “Lang Hoa, đều là ta sai rồi, ta không nên tùy tiện nói ra những lời này, nhưng mà, nàng cũng phải tin tưởng ta, chỉ vì ta không còn cách nào khác.”



Không còn cách nào khác cái con khỉ.



Người này từ trước tới nay đều ra vẻ lý lẽ hùng hồn.



Giọng của Bùi Khởi Đường dịu dàng nói, “Chỉ cần nàng không tức giận nữa, như thế nào cũng được.”
Bùi Khởi Đường xoay người đi ra ngoài.



Tiêu ma ma và A Mạt đi vào phòng, Lang Hoa đang ngồi trên ghế gấm đọc quyển sách trong tay, hồi lâu cũng không lật sang trang.



“Đại tiểu thư,” Tiêu ma ma đặt một bát canh lên bàn, “Phòng bếp hầm canh gà, Đại lão gia kêu người nhất định phải mang tới cho tiểu thư.” Phòng bếp đã sắp xếp xong xuôi rồi, sáng sớm ngày mai sẽ có canh gà nóng hổi, mấy ngày nay Đại tiểu thư khẩu vị không được tốt, uống chút canh gà sẽ thấy thoải mái lên rất nhiều.



Lang Hoa nhìn bát canh nóng hổi.



Đây nhất định lại là Bùi Khởi Đường, lần này là mượn tay phụ thân đưa tới. Vì sao chứ? Giống như là bất kể là kiếp trước hay là kiếp này, nàng cũng sẽ dây dưa với hắn.



Bùi Khởi Đường rời khỏi Cố gia trở lại quân trướng.



Phó tướng đã sớm chờ ở đó.



“Chuẩn bị xong chưa?” Bùi Khởi Đường hỏi.



Phó tướng gật gật đầu, “Muộn như vậy rồi, Tướng quân không cần phải tuần doanh nữa đâu!”



Bùi Khởi Đường nói: “Chỉ cần một ngày ta chưa bị cách chức, thì một ngày không thể buông lơi, kêu Bách hộ tới đây, chúng ta cùng ra ngoài thành xem xem.”



Phó tướng đáp một tiếng.



Bùi Khởi Đường phóng người lên ngựa, vết thương ở bụng không khỏi đau nhói, hắn đưa tay che lên trên.



Lang Hoa thật sự tức giận rồi.



Sức lực của nàng yếu như vậy, căn bản không đả thương được hắn, nhưng kỳ quái là hắn lại cảm thấy rất đau.



Nhất là lúc nàng nói: Có nên lại gả cho Lục Anh hay không.



Vì sao lại là lại gả chứ?



Bùi Khởi Đường thúc ngựa tiến lên phía trước, nàng vốn là vô tình nói ra sự thật, nhưng cũng không giải thích, là để cho hắn biết khó mà lui, hay là... còn có nguyên nhân khác.