Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 32 : Cam kết

Ngày đăng: 10:59 30/04/20


Lang Hoa ngồi ở trong thiền phòng uống từng ngụm trà nhỏ.



Đại điện bên ngoài đã loạn như nồi cháo, vì câu cuối cùng của Lang Hoa ai cũng không hiểu rốt cuộc nói cái gì.



Mẫn Giang Thần cũng nâng bút ngẩn ra đó.



Đóa thê nha, an gia lư, khả thiết thích, a phi dung, nàng một cái cũng chưa từng nghe nói tới.



Lang Hoa có lẽ không nói sai phải không?



Mẫn Giang Thần đặt bút xuống, đi theo chân Lang Hoa bước tới thiền phòng, sau đó kéo tay Lang Hoa, “Lang Hoa, cái cuối cùng muội nói đó là ý gì?”



Mặt Mẫn Giang Thần đỏ rực, trong mắt đều là thần tình hiếu kì.



Đây mới là A Thần.



Lang Hoa cười cười, kéo tay A Thần, “Lĩnh vực nhãn khoa, dùng thủy phi đóa cắm răng, nung ốc biển, bát đường trắng. Cuối cùng, ngày dùng.”



“Ta cũng không biết đóa thê nha rốt cuộc là gì.”



Đây là nói thật, kiếp trước nàng cũng là khi Quảng Huệ Ti làm 《Y Điển》, nhàn rỗi vô vị đọc thuộc phương thuốc mà thôi, những cái này đều đến từ Tiếng Ba Tư.



Mẫn Giang Thần dường như hiểu lại dường như càng mê hoặc hơn, “Lang Hoa, muội nói, Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai điểm hóa muội, có phải muốn muội đi làm lang trung không.”



Đối với nàng mà nói chỉ là có hứng thú với ngôn ngữ, chứ không hề muốn những cái này.



Lang Hoa lắc lắc đầu, “Muội cũng không biết. A Thần, người ta cả đời có thể làm tốt một việc đã là rất tốt rồi, muội cảm thấy mình không thể toàn tâm toàn ý đi làm lang trung, nhưng biết dược lý là việc tốt, khi hầu hạ trưởng bối có thể dùng được, cho nên khi có cơ hội, muội vẫn là muốn học một chút.”



Mẫn Giang Thần rất hiểu tâm tư của Lang Hoa, “Muội là vì tổ mẫu của mình phải không!”



Lang Hoa gật gật đầu, “Còn có mẫu thân... sức khỏe cũng không tốt.”
Lần này, nghĩ là biết đổi lại là một trận chế nhạo mà thôi, Hồ Trọng Cốt chuẩn bị quay người rời khỏi.



“Ta đồng ý.”



Hồ Trọng Cốt không dám tin vào tai mình, ông ta vô cùng ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn thấy đôi mắt trong veo đó của Cố đại tiểu thư, “Ta đồng ý với ông.”



Không đưa ra bất cứ yêu cầu gì, liền đồng ý với ông ta.



Ông không phải là đang nằm mơ chứ!



Lang Hoa gật gật đầu, mỗi người đều nên nhận được thứ mình đáng được nhận, Hồ Trọng Cốt dù luôn bị người ta chế giễu, lại trước sau nghiên cứu tìm tòi y thuật, là người si mê y thuật thật sự.



Hơn nữa, ông ấy là người duy nhất nghi ngờ mắt nàng từng bị thương.



Từ đây về sau, Hồ Trọng Cốt ở chỗ nàng, cái nhận được chỉ có thể là tôn kính, ở chỗ nàng không có ai chà đạp ông ấy, đây là cam kết kiếp trước của nàng với Hồ Trọng Cốt, kiếp này vẫn là vậy.



...



Lục Anh cùng Vương Kỳ Chấn đứng trong gió lạnh.



Vương Kỳ Chấn tức tới nghiến răng, “Đợi ta tìm được người đó, để hắn trị khỏi vết thương của phụ thân, ta sẽ vứt hắn ở trong núi bảy ngày bảy đêm, để hắn nếm thử mùi vị bị gió lạnh khổ thành xác khô.”



“Chẳng qua là tên lang trung thối, lại làm bộ làm tịch như vậy, ta nhổ vào, coi là thứ gì.”



Lục Anh trong lòng cười lạnh, Vương Gia chính là không sửa được cái tật ngang ngược kiêu ngạo, cho nên mới có thể bị Cố Lang Hoa lợi dụng. Mẫn đại nhân không yên lòng được với Vương Nhân Trí, cũng chính là nguyên nhân này, hắn sớm đã biết được tin từ chỗ Mẫn Tử Thần một tháng trước, triều đình có thể sẽ lệnh cho Hàn Chương đích thân dẫn binh bình phản, Mẫn đại nhân cũng có thể sẽ tạm thời ở lại Trấn Giang, cho nên hắn mới ra chủ ý ở lại Trấn Giang, như vậy có lẽ có thể kết giao với phủ Vinh Quốc Công, Lục Anh vừa nghĩ tới đây hạ nhân Vương Gia bước nhanh tới, “Thì ra Hồ Trọng Cốt đó luôn trốn trong miếu.”



Vương Kỳ Chấn xắn tay áo, “Ta phải chính tay bắt hắn ra.”



“Đã muộn rồi... ” Hạ nhân Vương Gia lau mồ hôi, “Hắn đã bị Cố Gia đem đi rồi.”