Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 33 : Mưa gió

Ngày đăng: 10:59 30/04/20


Vương Kỳ Chấn vung tay ra một chiếc roi, quật hạ nhân Vương Gia mặt mày đột nhiên máu thịt lẫn lộn, Vương Kỳ Chấn từng roi từng roi một không chút lưu tình quật xuống, “Đều là phế vật, bảo ngươi tìm người, ngươi lại mở trừng mắt nhìn tiện nhân đó đem người đi rồi, nuôi ngươi làm gì? Hôm nay ta đánh chết ngươi, để ngươi trả lại lương thực của Vương Gia ta.”



Máu phun bắn lên mặt Vương Kỳ Chấn, khiến Vương Kỳ Chấn càng hưng phấn lên, đang lúc ông ta thở hổn hển tiếp tục đánh, roi lại bị người ta nắm chặt lấy, khiến ông ta không thể không dừng lại, nhưng lập tức ông ta hồi sức, thoát khỏi sự khống chế, một roi quất tới.



Roi rơi xuống, Vương Kỳ Chấn mới biết mình quất nhầm rồi, quay đầu nhìn, trường bào trên người Lục Anh đã rách, lớp sa bên trong lộ ra vết máu.



“Cữu cữu, đây là trước cửa Miếu Dược Vương, không phải trạch viện của Vương Gia, Mẫn đại nhân đang ở Trấn Giang, người thật sự muốn khiến người ta cáo trạng tới trước mặt Mẫn đại nhân?”



Lục Anh căng mặt, bộ dạng nghiêm túc đột nhiên dọa cho Vương Kỳ Chấn một cái, ông ta cũng lập tức tỉnh lại, dùng mu bàn tay lau lau mồ hôi, sau đó đặt tay lên vai Lục Anh, “Cháu ngoại ngoan, cháu dù không phải con vợ cả... lại đối với ta và mẫu thân cháu cực tốt, biết nghĩ cho chúng ta, đợi sau này có cơ hội, ta nhất định giúp cháu mưu lược tiền đồ.”



Lục Anh trong lòng cảm thấy buồn cười, tùy tiện đem chữ cả lẽ treo lên mồm, người không biết còn cho rằng là đang quản giáo hắn, người như Vương Kỳ Chấn, trực tiếp cho ông ta một chiếc thang ông ta cũng không trèo lên tới mây được.



Suy cho cùng là phế vật mà thôi.



Vương Kỳ Chấn dường như nghĩ tới điều gì, mắt đột nhiên sáng lên, “Ta biết nàng ta mời lang trung là vì cái gì, Cố Gia họ chính là đang tìm cái chết.”



Lục Anh còn chưa hiểu rõ ý của Vương Kỳ Chấn, Vương Kỳ Chấn đã lên ngựa, quay đầu nhìn về phía Lục Anh, “Trở về nói với Lục lão thái gia, hai ngày nay bất luận xảy ra việc gì, Lục Gia đều không cần ra mặt, ta nhất định khiến Cố Gia máu chảy thành sông.”



Vương Kỳ Chấn thúc ngựa đi thẳng, hạ nhân Vương Gia không dám chậm trễ, đi theo như người què chân.



Lục Anh chau mày, Trình Di bên cạnh vội đi tới, nhìn vết thương của Lục Anh, “Vương Đại Lão Gia cũng quá xem thường người khác rồi, làm bị thương thiếu gia, đến một câu nói cũng không có.”



Nếu hắn là con vợ cả, Vương Kỳ Chấn đương nhiên không dám như vậy, nói cho cùng đây chỉ là vết thương tận đáy lòng của hắn, giữa cả lẽ chỉ khác nhau một chữ, lại khác biệt như mây với bùn.



“Không đáng ngại.” Lục Anh không thích người khác nhìn vết thương của mình, như vậy sẽ khiến hắn càng chán ghét.



Trình Di lập tức hiểu ý của Lục Anh, vội rẽ câu chuyện, “Thiếu gia, Vương Đại lão gia lời này là ý gì? Lẽ nào ông ấy sẽ đưa người xông vào Cố Gia giết người?”


Lang Hoa nhìn Hồ Trọng Cốt chẩn mạch cho Cố lão thái thái.



Tinh thần của tổ mẫu rõ ràng là hôm nay không bằng hôm qua, bà ấy còn không có biến chuyển gì, cứ coi như thành Trấn Giang không bị công phá, chỉ e tổ mẫu cũng không sống được mấy ngày.



Hồ Trọng Cốt chuẩn bị dùng kim.



Cố Tam thái thái vẫn là thần tình nghi ngờ, Cố Đại thái thái cũng không cầm được kéo Lang Hoa ra ngoài, “Hồ lang trung này... rốt cuộc có thể tin được không? Cơ thể của tổ mẫu cháu không chịu nổi giày vò.”



Lang Hoa nhìn mẫu thân con mắt sưng đỏ, mẫu thân thật sự đang sợ, sau khi phụ thân qua đời, tổ mẫu và mẫu thân sống dựa vào nhau nhiều năm như vậy, tình cảm sớm đã vượt qua mẹ chồng nàng dâu, “Mẫu thân yên tâm, vị lang trung này là trụ trì hòa thượng của Miếu Dược Vương tiến cử cho con, sẽ không có bất cứ vấn đề gì.”



Cố Đại thái thái chau mày, “Ta vẫn là không yên tâm, để hắn kê ít thuốc là được rồi, đừng động kim, con thấy kim ông ta dùng, đều lớn hơn người bình thường, rương thuốc đó của ông ta... bên trong đều là những thứ kì kì quái quái.”



Tiếng mẫu thân nói chuyện dần dần lớn hơn chút, Cố Tam thái thái bên cạnh cũng nghe rõ, bà ấy lập tức lên trước, “Ta cũng cảm thấy, trước tiên đừng dùng kim với Lão thái thái, vạn nhất xảy ra chuyện, thì làm sao đây.” Nói rồi ra ý cho gia nhân lên trước.



Cái Hồ Trọng Cốt sở trường chính là châm cứu và ngoại khoa, để ông ấy kê đơn uống trong cho tổ mẫu, không phải không hữu hiệu, chỉ là bệnh của tổ mẫu một là không đợi được nữa, hai là Trấn Giang cũng không có dược liệu giống vậy.



Phản quân công thành, Cố Gia cũng sẽ đối diện với vài lần phong ba, nếu không lập tức khiến tình hình của tổ mẫu có chút chuyển biến tốt, sức khỏe của tổ mẫu đâu có thể chịu được mấy lượt công kích.



Thấy gia nhân chặn Hồ Trọng Cốt lại.



Lang Hoa đi lên trước, lạnh lùng nhìn về phía hai bà bà, “Tránh ra, để Hồ tiên sinh dùng kim.”



“Lang Hoa.” Cố Tam thái thái chau mày lại muốn nói chuyện.



Lang Hoa quay người ngắt lời Cố Tam thái thái, “Nếu Hồ tiên sinh không thể khiến bệnh tình tổ mẫu chuyển biến tốt, con xin gánh vác trách nhiệm, vạn nhất tổ mẫu có sơ suất gì, con cạo đầu xuất gia, thanh đăng cổ phật một đời siêu độ cầu phúc cho tổ mẫu.”



Lang Hoa nói dứt lời, liền nhìn thấy Quản Sự ở cửa hoảng hoảng hốt hốt đi vào phòng.