Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 323 : Mưu sinh

Ngày đăng: 11:03 30/04/20


Chuyện Đông Bình Trưởng Công chúa cố ý giam giữ người của Ninh Vương phủ, Thái tử không chỉ cấu kết Lý Thường Hiển mà còn hãm hại Khánh Vương mưu phản là chuyện vô cùng quan trọng, có thể thấy tất cả quan viên, bao gồm hắn trong đó, đều không biết nên báo với Thái hậu và Hoàng thượng thế nào.



Mã Ngọc Thành liếc mắt nhìn Từ Tùng Nguyên.



Từ Tùng Nguyên không uống nhiều rượu, đôi mắt vẫn giữ vẻ tỉnh táo, có lẽ là muốn đợi sau bữa tiệc mật báo với Hoàng thượng chuyện này, đến lúc đó Hoàng thượng nhất định sẽ truyền bọn họ hỏi rõ.



Chỉ cần nghĩ đến ý kiến người người ký tên của Bùi Khởi Đường, Mã Ngọc Thành liền tức giận đến mức ngứa cả răng, cứ như vậy, ngoài Ninh Vương hơi khờ khạo, không ai thoái thác được trách nhiệm này.



Hắn chỉ mong say đến chết ở nơi này, như vậy sẽ không cần đón nhận cơn thịnh nộ của Hoàng đế.



Nhưng sự việc nào có đơn giản như vậy.



Cung nhân dọn thức ăn xuống rồi bày trái cây tươi lên



Quả nhiên Từ Tùng Nguyên đứng dậy: "Vi thần xin Hoàng thượng mau chóng xử lý vụ án Thái tử cấu kết với giặc."



Giọng nói trầm thấp vang lên, thu hút ánh mắt của mọi người trên điện.



Bùi Khởi Đường cũng bỏ ly rượu trong tay xuống, không ngờ người không nói câu nào trên đường đi như Từ đại nhân, kìm nén một bụng khí thế rồi phát ra ở đây.



Bẩm báo một cách không có kỹ xảo thế này, chỉ phá đi không khí náo nhiệt mà thôi.



Mã Ngọc Thành bên cạnh khóc không ra nước mắt.



Bùi Khởi Đường liếc nhìn Tả Thừa tướng Lưu Cảnh Thần, Lưu Cảnh Thần cũng có chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường, dường như hiểu rất rõ học trò của mình.



Từ Tùng Nguyên bình thường giống như mọt sách, nhưng khi gặp phải chuyện lại không hề lơ ngơ, giống như một quả pháo thăng thiên, tới giờ phút quan trọng, luôn giữ vững tính cách cương trực của mình.



Hoàng đế tỏ vẻ không vui: "Hôm nay là tiệc chúc mừng, có chuyện gì thì ngày mai nói."



Mã Ngọc Thành thở phào nhẹ nhỏm, không phải là họ muốn giấu diếm, mà là Hoàng thượng không cho phép tấu.



Nhưng chuyện Thái tử tạo phản, Khánh Vương bị vu oan thì không thể xem nhẹ, Từ Tùng Nguyên nhíu mày tiếp tục thuyết phục nhưng bị Mã Ngọc Thành kéo lại.
"Lang Hoa, mẫu thân đan vòng hoa cho con, vòng hoa mẫu thân làm là đẹp nhất." Mỗi ngày đều nhắc tới cái tên Lang Hoa, không ngừng nhớ đến Lang Hoa.



Thẩm Xương Cát cười lạnh: "Sớm biết có ngày này thì tại sao ban đầu làm vậy, nếu ngươi chịu yên phận, thì bây giờ đã cùng hưởng vinh hoa phú quý với Cố lão thái thái và con gái mình rồi."



Hứa thị cười lớn: "Con gái của ta, Lang Hoa, đúng rồi Lang Hoa!"



Cửa phòng giam mở ra, Tả Thừa Ân đứng trước mặt Thẩm Xương Cát: "Đại nhân, Hoàng thượng truyền ngài vào cung."



Ngày này cuối cùng cũng đến.



Trong mắt Thẩm Xương Cát đầy hi vọng: "Hoàng thượng là…."



Tả Thừa Ân lắc đầu: "Hoàng thượng đang mở tiệc chiêu đãi công thần, có Vinh Quốc công, Bùi Tướng quân…Hôm nay có lẽ là cơ hội cuối cùng của ngài, ngài nhất định phải nắm lấy."



Nói không chừng hôm nay là ngày hắn phải chết.



Không, hắn không thể chết được.



Thẩm Xương Cát bò dậy, hắn không thể chịu thua, hắn không thể bỏ lỡ cơ hội cuối cùng này.



"Đại nhân, ta đã chuẩn bị sẵn nước cho ngài, ngài sửa soạn lại một chút." Đây là chuyện cuối cùng mà Tả Thừa Ân có thể làm cho Thẩm Xương Cát.



Thẩm Xương Cát bị đưa đến đại điện.



Gạch vàng trên mặt đất vẫn sáng bóng, Thẩm Xương Cát đi phía trước, hắn thường hưởng thụ âm thanh phát ra khi bước đi trên gạch vàng, sự trong trẻo đó giống như hắn đang lau chùi bảo đao trong tay.



"Tội thần tham kiến Hoàng thượng." Thẩm Xương Cát từ từ quỳ xuống.



Hoàng đế lạnh lùng nhìn Thẩm Xương Cát, "Ngươi không phải nhất quyết không nhận tội sao? Tại sao lại xưng tội thần."



Thẩm Xương Cát hành lễ: "Tội thần không nhìn ra âm mưu của Lý Thường Hiển, không thể để cho kẻ tiểu nhân tránh xa triều đình, tội thần tuy có tội, nhưng vẫn luôn trung thành với Hoàng thượng. Không giống như Cố gia kia, tuy biết được tin Lý Thường Hiển chuẩn bị tấn công Đại Tề trước cả Hoàng Thành Ti nhưng lại giấu giếm, đợi đến khi đàm phán thành công mới nói ra sự thật, chỉ dựa vào chuyện này cũng đã đáng tội chết rồi."