Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 348 : Hỏi han ân cần

Ngày đăng: 11:03 30/04/20


Thu Lan nghĩ một lát lắc lắc đầu: “Nếu chúng ta có chứng cứ, năm đó đã nói thẳng với Cố Đại lão gia rồi, cũng không đến nỗi lưu lạc thế này,” Nói rồi ánh mắt loé sáng, “Lục Tam gia nghi ngờ thân phận của Cố Đại tiểu thư sao?”



Có lẽ là vì hai nhà muốn kết thân, không muốn lấy con hoang về phải không!



Lỡ ngày nào đó gian phu tìm tới cửa, hoặc là Hứa thị nói sai lời, thanh danh của Cố Đại tiểu thư cũng không còn nữa, nhà chồng cũng phải chịu liên luỵ theo.



Lấy con hoang, Lục Tam gia sau này cũng đừng trông mong có quan danh tốt gì.



Cho nên Lục gia điều tra rõ có lẽ có thể ép xuống.



Thu Lan vội nói: “Tam gia, lời này ngài đừng hỏi nô ti, nô tì chưa từng nhắc với người khác, nhưng... nhân lúc ngài còn chưa lấy Cố Đại tiểu thư vào cửa, cũng thật sự nên cân nhắc xem, suy cho cùng giấy không gói được lửa.”



Việc này bất cứ lúc nào cũng có thể cháy lên.



Đặc biệt là thanh danh của Cố Đại tiểu thư đó bên ngoài, nói không chừng phụ thân thân sinh đã nhắm vào rồi, chẳng qua là muốn chọn đúng thời cơ mới tới cửa thôi.



Mặt của Lục Anh lạnh tanh: “Không có chứng cứ ngươi dám nói bừa, chả trách bị nhà chủ đuổi khỏi cửa.”



Thu Lan mở to mắt: “Lục Tam gia, cái này là người bảo người tìm nô tì hỏi, nếu không phải như vậy nô tì không dám nói bừa,” Nói rồi dừng lại, “Nếu không người bảo người đi tìm Hà Hương, chỉ cần tìm được Hà Hương tất cả đều rõ ràng rồi, Hà Hương lén nói với nô tì, bà ta từng thấy gian phu đó, còn nói gian phu đó xuất thân thư hương môn đệ, không ngờ lại là loại người đó.”



Trong lòng Lục Anh trầm xuống.



Người Hà Hương nói có thể là phụ thân không?



Nếu Hứa thị tư thông với phụ thân, Lục gia và Cố gia đều ở Trấn Giang, há không phải càng tiện sao. Nhà mẹ đẻ của Hứa thị lại ở Hàng Châu, phụ thân không thể nào chê gần tìm xa đuổi tới Hàng Châu.



Hứa thị mang thai về lại nhà mẹ đẻ, hiển nhiên là muốn tìm người thương lượng đối sách.




Từ Sĩ Nguyên hơi hơi cười: “Được, ta giúp ngươi nghiên cứu.” Trong mắt cũng lộ ra sự vui vẻ.



...



Mẫn Giang Thần ngây ra nhìn Trình Di: “Ngươi nói cái gì?”



Trình Di kiềm chế sự oán hận trong lòng: “Cố gia đã huỷ hôn với Tam gia chúng ta, Tam gia rất sốt ruột, vừa nãy suýt chút ngã từ trên ngựa xuống.”



Trong ánh mắt Mẫn Giang Thần toàn là hoang mang: “Vậy giờ thì sao? Tam gia nhà ngươi giờ thế nào rồi?”



Trình Di vội nói: “Tam gia bệnh càng nặng hơn rồi, cũng không biết có thể vượt qua thi Minh Kinh không.”



Sao lại như vậy.



Mẫn Giang Thần dù thế nào cũng không ngờ, sau khi Cố Thế thúc trở về, việc đầu tiên là huỷ hôn sự của Lục gia.



“Lang Hoa biết không?” Mẫn Giang Thần nhìn Trình Di, “Các ngươi có nói với Lang Hoa không?”



Trình Di biết cứ coi như tức giận nữa cũng không thể ở trước mặt Mẫn Đại tiểu thư quở trách Cố Đại tiểu thư, thế là cúi đầu né tránh ánh mắt của Mẫn Giang Thần: “Tam gia từ đầu chí cuối đều chưa gặp được Cố Đại tiểu thư, cũng không biết đây có phải ý của Cố Đại tiểu thư không.”



“Không phải,” Mẫn Giang Thần lập tức nói, “Lang Hoa khẳng định không phải ý này.” Nàng biết Lang Hoa, Lang Hoa từ nhỏ đã thích Lục Anh, những điều đò đều là nàng để tâm, hơn nữa khi ở Trấn Giang, nàng dùng Lục Anh trêu chọc Lang Hoa, Lang Hoa dù tuổi còn nhỏ lại đã vô cùng không tự tại, rõ ràng để tâm tới Lục Anh.



“Bảo Lục Tam gia đừng lo,” Mẫn Giang Thần nói, “Ngày mai ta tới Cố gia hỏi Lang Hoa, nếu có tin lập tức bảo người nói cho các ngươi.”



Biết rõ Mẫn Đại tiểu thư sẽ mang đến kết quả như nhau, Trình Di vẫn là hành lễ cảm ơn: “Đại tiểu thư là người tốt, nếu Cố Đại tiểu thư thật sự đã hạ quyết định, thì xin người bảo Cố Đại tiểu thư châm chước một chút, giúp ổn định Tam gia trước, dù là lừa Tam gia cũng được, để ngài ấy đừng quá buồn bã, phải vượt qua được thi Minh Kinh đã. Tam gia chúng ta đã chuẩn bị cho cuộc thi này nhiều năm như thế, không thể đến cuối cùng lại trắng tay, đến lúc đó Cố gia có thể sống cuộc sống của họ, Tam gia chúng ta thì nên làm thế nào đây?”