Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 349 : Cai quản gia đình

Ngày đăng: 11:03 30/04/20


Mẫn Giang Thần đã suy nghĩ về tình hình Lang Hoa lúc này, Lang Hoa giờ nói không chừng đã sốt ruột quay cuồng, có thể A Mạt, A Quỳnh đều bị hạn chế trong phòng, đến Tiêu Ấp cũng không thể ra ngoài.



Không thì Lang Hoa sẽ phái người gửi thư cho nàng.



Cố Thế thúc cũng thật ác độc, lại cắt đứt nhân duyên của Lang Hoa và Lục Anh như vậy.



Mẫn Giang Thần nói: “Ta sẽ chuyển lời tới, ngươi cũng khuyên Lục Tam gia, rất nhiều việc Lang Hoa cũng không có cách nào, suy cho cùng hai nhà kết thân là ý của trưởng bối hai bên, dù Lang Hoa có thể đưa người tới Vệ sở, việc chung thân đại sự vẫn phải nghe theo lệnh phụ mẫu.”



Trình Di nghĩ tới bộ dạng Cố Lang Hoa toàn thân là máu, xử lý vết hương cho thương binh, đến nam tử bình thường còn không bì kịp. Cố Lang Hoa làm việc quyết đoán, cứng rắn như vậy, nhưng Tam gia và Mẫn Giang Thần đều vẫn cho rằng Cố Lang Hoa là thân bất do kỷ.



Cố Lang Hoa rốt cuộc dùng thủ đoạn gì có thể khiến những người này tin tưởng nàng ta đến vậy.



Mẫn Giang Thần dặn dò Trình Di: “Ngươi về đi.”



Trình Di không tiện nói thêm gì nữa, cung kính lui ra ngoài.



Trong lúc Mẫn Giang Thần suy nghĩ, nha hoàn tới bẩm báo: “Phu nhân đang tìm tiểu thư đó, mấy vị phu nhân ở tiền viện muốn xem tranh chữ tiểu thư viết.”



Mẫn Giang Thần thở dài, dù nàng không gả tới Tây Hạ, trong nhà cũng đã khua chiêng gõ mõ sắp xếp cho nàng các loại yến tiệc, nữ tử của Đại Tề đều là như vậy, họ đâu có lúc nào có thể kiểm soát được hôn sự của mình chứ!



Nếu Cố gia đã quyết định muốn huỷ hôn, Lang Hoa làm sao kháng cự được?



Mẫn Giang Thần nhíu mày, đổi lại là nàng, nàng nên làm thế nào?



...



Lang Hoa nhìn hộp thức ăn trên bàn, nàng không ngờ Từ phu nhân lại sai người đưa điểm tâm tới.




Cố Thế Hoành đưa tay ra nhẹ nhàng chỉnh lại búi tóc của Lang Hoa, ánh mắt vô cùng dịu dàng: “Phụ thân sẽ không gò bó con như những nữ quyến nội trạch bình thường đó, nhưng con nhất định phải bình an trưởng thành, sau này thành thân sinh con.”



Sống mũi Lang Hoa cay cay, nước mắt suýt chút rơi xuống, nàng nhẹ gật đầu: “Phụ thân yên tâm, con nhất định làm được, sau này người sẽ con cháu đề huề, tổ mẫu cũng sẽ trường thọ an khang.”



Từ phòng Cố Thế Hoành đi ra, lão Nhạc đã đứng trong viện đợi báo cáo với Lang Hoa.



Sau khi Cố Thế Hoành trở về, việc Lang Hoa dặn dò xuống, lão Nhạc cũng đều làm tốt hết, nghe nói Cố Thế Hoành đến Hoàng Thành Ti, lão Nhạc và Chu Thăng càng không hẹn mà cùng tới thư phòng của Cố Thế Hoành nghe tin.



Nhìn thấy Cố Đại tiểu thư đi ra, nét mặt ung dung điềm tĩnh, không biết làm sao Chu Thăng thở phào nhẹ nhõm.



Lang Hoa dặn dò Chu Thăng: “Đầu giờ Thìn ngày mai tới phòng ta một chuyến.”



Kết quả họ suy đoán đã trở thành hiện thực.



Tất cả Sát tử trong tay lão gia đều giao cho Đại tiểu thư, trong lòng Chu Thăng dù không nỡ những cũng không lo lắng, vì người có thể thay lão gia cũng chỉ có Đại tiểu thư.



Lang Hoa đưa lão Nhạc về phòng nói chuyện.



“Hàng gia thế nào rồi?” Lang Hoa hỏi.



Lão Nhạc nói: “Rất hỗn loạn, Hàng Đại lão gia đến nhà Hình bộ Thị lang, kết quả bị chặn ở ngoài cửa, môn đình Hàng gia vô cùng vắng vẻ, ngoài người của Hàng gia ra vào, không thấy bất cứ ai tới cửa.”



Đã tới bước này, gần như tất cả mọi người đều sẽ cho rằng Hàng Đình Chi chết chắc rồi.



Vậy thì cũng tới lúc họ nên động thủ.