Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 350 : Bảo vệ

Ngày đăng: 11:03 30/04/20


Ngô Đồng bày hộp thứ ăn trước mặt Hàng Đình Chi.



Hàng Đình Chi mở hộp thức ăn ra, kinh ngạc nhìn bánh bên trong: “Đây là, ai đưa tới?”



Ngô Đồng nói: “Là Từ phu nhân tặng cho tiểu thư nhà ta.”



Hàng Đình Chi nhất thời ngỡ ngàng, Từ phu nhân chính là tỉ tỉ, đây là bánh tỉ tỉ chính tay làm, không ngờ ông ấy còn có thể ăn được những thứ này.



Bùi Khởi Đường ngồi đối diện nhìn Ngô Đồng một cái, Lang Hoa đã biết đưa điểm tâm cho Hàng Đình Chi, nhất định cũng đoán ra hắn ra khỏi Phủ Vinh Quốc công, sẽ tới chỗ Hàng Đình Chi.



Nhưng lại không cho hắn cái gì.



Dù nói, có Hàng Đình Chi ở đây, rất nhiều việc không tiện, nhưng hắn vẫn cảm thấy trong lòng không thoải mái.



Bùi Khởi Đường đi ra khỏi cửa phòng gọi Ngô Đồng lại: “Cố Đại tiểu thư có giao phó gì không?”



Ngô Đồng lắc lắc đầu: “Không có, Đại tiểu thư không nói gì cả.”



Lẽ nào Lang Hoa không muốn biết Hàn Chương dạy dỗ hắn thế nào sao? Hắn đều lắng nghe kĩ càng, cung kính lễ độ làm theo, sợ khiến Hàn Chương không vui.



Khi hắn ra khỏi Phủ Vinh Quốc công, còn bị Vân Thường nhìn một lượt.



Những điều này Lang Hoa đều không muốn biết sao?



Bùi Khởi Đường nói: “Hôm nay tâm trạng Cố Đại tiểu thư thế nào?”



Ngô Đồng nhìn bộ dạng đáng thương của công tử, cũng rất muốn nói gì đó an ủi, hắn cố gắng nhớ lại bộ dạng của Đại tiểu thư: “Hôm nay Đại tiểu thư hình như hơi không vui.”



Ngô Đồng đột nhiên nghĩ ra, Đại tiểu thư thật sự không vui.



Trên mặt Bùi Khởi Đường vốn lạnh nhạt, lại vẫn không tránh hỏi hơi hơi ngây ra, lập tức trong mắt tuôn ra chút vui vẻ. Lang Hoa có phải vì lo cho hắn không, trên miệng nàng không nói, nhưng trong lòng vẫn là có chút để tâm tới hắn.



Ngô Đồng cảm thấY công tử như biến thành một đoá hoa, hắn cũng ha ha cười lên ngốc nghếch.
Bùi Khởi Đường gật gật đầu, mượn cây lớn bên cạnh nhảy lên tường Cố gia.



Nghe thấy tiếng động, Ngô Đồng lập tức lao tới, phát hiện là Bùi Khởi Đường lập tức dừng lại, mặt nhăn mày nhó, chẳng lẽ công tử đuổi tới đây để đánh hắn sao.



Bùi Khởi Đường làm động tác im lặng, men theo bờ tường đi tới nội trạch của Cố gia, giẫm lên cây đa vừa hay có thể nhìn thấy tình hình trong viện của Lang Hoa.



Cách xa như vậy, chỉ có thể nhìn thấy ánh đèn trong phòng.



Đèn còn sáng, Lang Hoa còn chưa ngủ.



Không biết bao lâu sau, đèn trong phòng mới tắt, Bùi Khởi Đường mới thở phào, nhẹ nhàng nhảy từ trên cây xuống.



Ngô Đồng gãi gãi đầu, thiếu gia rốt cuộc vì sao tới? Không phải chỉ là nhìn ngọn đèn đó chứ! Cây đèn đó có gì kì lạ sao?



...



Từ lão phu nhân cũng khó ngủ cả đêm.



Bà ấy đúng là không ngờ Cố Thế Hoành lại làm quan, triều đình hiện giờ càng ngày càng không ra gì, tuỳ tiện để một người làm quan, còn là chính lục phẩm.



Khi đó Tùng Nguyên mất mấy năm mới lên được chính lục phẩm.



Người khác vất vả mới có được, dựa vào cái gì Cố Thế Hoành hắn một bước đã vượt qua nhiều bậc như vậy?



Càng đáng sợ hơn là, cả Kinh thành đều đang bàn tán chuyện này, ánh mắt tất cả mọi người đều dồn vào Cố gia, vì đây là hoàng ân chưa từng có.



Sự ban ơn này đại diện cho hai việc, một là sự tín nhiệm của Hoàng thượng, hai là vinh hoa phú quý của Cố gia.



Cố gia là nhặt được lợi lớn.



Theo lý mà nói, ngày mai Cố gia nên đến Từ gia bái tạ, đến lúc đó bà ấy phải đối đãi với Cố lão thái thái thế nào?