Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 355 : Khuyên giải của mẫn giang thần
Ngày đăng: 11:04 30/04/20
Mẫn Giang Thần hồi lâu mới hoàn hồn, đưa mắt nhìn mặt Lang Hoa, một lúc không biết nên nói gì mới được.
Sau khi Lang Hoa rời Hàng Châu, Lục Anh đã làm rất nhiều việc.
Giúp Cố gia che giấu bí mật của Hứa thị, nghĩ cách vào kinh thi cử, lại đuổi theo Lang Hoa tới Thái Nguyên, những việc này Lang Hoa đều không biết sao?
Nàng có phải nói cho Lang Hoa không?
Mẫn Giang Thần nói: “Muội đừng vì xúc động nhất thời, sau này hối hận thì phải làm thế nào? Lục Anh có lòng với muội, muội rõ ràng cũng thích hắn, khi ở Hàng Châu, muội còn chưa muốn giải trừ hôn ước.” Không thì khi Lục Văn Hiển chết, Cố gia đã nhân cơ hội tìm tộc bỏ hôn sự rồi.
“Rốt cuộc là vì sao?”
Nghe lời của Mẫn Giang Thần, Lang Hoa hơi hơi cười: “Có lẽ là vì muội thích mình của hiện tại.” Không có ràng buộc, không cần bị nhốt trong trạch viện đó, cũng không cần nghĩ trước nghĩ sau, đi phỏng đoán ý tứ của Lục Anh, vất vả mưu hoạch đường hoạn lộ cho Lục Anh, cuối cùng khi bị hãm hại lại tới sức đánh trả cũng không có, giờ bất luận là thành hay bại nàng đều biết mình đang làm gì, sẽ không làm con ma hồ đồ.
Kiếp trước Lục Anh cứ coi như kể với nàng việc trên triều đường, lại trước sau không nói cho nàng, hắn rốt cuộc đứng ở phía nào. Bùi Khởi Đường nói đúng, nàng không giỏi tin người khác.
Lục Anh sao không phải như vậy, luôn giấu bí mật trong lòng, nàng cẩn thận suy đoán, thăm dò, làm việc theo tâm ý của hắn.
Khi vừa trọng sinh, nàng còn dựa vào loại tình cảm dựa dẫm vào nhau đó với Lục Anh ở kiếp trước, nhưng theo thời gian chuyển dời, tình cảm đó lại dần dần nhạt đi rất nhiều, có lẽ là vì nàng có con mắt của mình, có thể dựa vào chân của mình để bước đi.
Cố Lang Hoa trước kia đó, và Cố Lang Hoa hiện giờ đã khác nhau.
Giờ nàng có cánh, lại làm sao vì một loạt chuyện không buông bỏ được kiếp trước, mà khoá chặt mình lại.
“A Thần,” Trên mặt Lang Hoa nổi lên nụ cười, “Tỉ yên tâm, muội sẽ không lấy việc chung thân đại sự ra đùa, trước đây muội chỉ là chưa nghĩ kĩ. Cho tới khi tổ mẫu nói muốn huỷ hôn, muội ngồi ở đó, lại không mở miệng phản đối, lúc đó muội liền hiểu tâm tư của mình, muội đã không muốn gả tới Lục gia.”
Trước khi lên xe, Mẫn Giang Thần nghĩ tới một việc: “Nếu Lục Anh lại tới tìm muội, hay là muội gặp hắn xem.” Lời này của nàng rõ ràng chưa nói hết, nàng cứ thế dừng lại rồi.
Sau khi Mẫn Giang Thần đi rồi, Lang Hoa nhìn về phía Tiêu ma ma: “Vì sao ta luôn cảm thấy A Thần có chút không đúng chứ? Tỉ ấy hình như đang trách ta.”
Ánh mắt Tiêu ma ma lấp lánh, thấp giọng nói: “Có lẽ Mẫn Đại tiểu thư cũng có tâm sự đầy đầu, qua một thời gian người lại tới thăm nàng ấy là được rồi.”
Lang Hoa gật gật đầu đi vào trong viện.
Chỉ mong là vậy.
Vì bất luận là kiếp trước hay là kiếp này, Mẫn Giang Thần luôn là bằng hữu tốt nhất của nàng.
...
Từ Cẩn Du chui đầu vào lòng Từ lão phu nhân, Từ lão phu nhân vui vẻ cười lên: “Đứa trẻ này.”
Từ Cẩn Du lại ôm chặt Từ lão phu nhân không buông.
Từ lão phu nhân cười nói: “Sao đột nhiên về rồi.”
Từ Cẩn Du ngẩng mặt lên, vẻ mặt ngỡ ngàng: “Tôn nữ cũng không biết, Thái hậu đột nhiên nói bảo con về thăm người, sáng ngày mai về Từ Ninh Cung.”
Nghe được lời này, Từ lão phu nhân nhíu mày, nhất định là xảy ra chuyện, không thì Thái hậu sẽ không để Cẩn Du về nhắc nhở Từ gia