Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 356 : Phản kháng của hàng thị

Ngày đăng: 11:04 30/04/20


Từ lão phu nhân nghiêm mặt nhìn Từ Cẩn Du: “Hôm nay trong Từ Ninh Cung đã có chuyện gì, con phải nói từng chữ một cho tổ mẫu.”



Từ Cẩn Du gật gật đầu, ngoan ngoãn nói một lượt chuyện của Cố Lang Hoa.



Mặt Từ lão phu nhân sầm xuống: “Cho nên Thái hậu nương nương mới bảo con về.”



Từ Cẩn Du giả bộ không hiểu: “Ý của tổ mẫu là?”



Từ lão phu nhân cười lạnh một tiếng: “Thái hậu là sợ phụ thân con ngốc nghếch, đi giúp Cố gia nói chuyện.” Nếu Tùng Nguyên lần này lại làm người tốt nữa thì đúng là chọc tức chết bà ấy rồi.



“Lão phu nhân,” Hạ nhân tới bẩm báo, “Lão thái thái nhà thông gia tới rồi, ở ngay ngoài cửa.”



Ngoại tổ mẫu.



Từ Cẩn Du vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía Từ lão phu nhân.



Lúc này ngoại tổ mẫu tới nhà, nhất định là vì việc của cậu, mẫu thân có thể không tới Hàng gia, nhưng không thể không cho người của Hàng gia tới nhà!



Từ lão phu nhân nhíu mày: “Mời lão thái thái nhà thông gia vào đi! Cứ nói ta không được khoẻ, cũng không cần tới phòng khách cứ gặp mặt ở đây.”



Quản gia ma ma đáp lại một tiếng vội vàng đi xuống sắp xếp.



Từ Cẩn Du dặn dò nha hoàn cầm khăn lau tới cho Từ lão phu nhân.



Hàng thị đỡ Hàng lão thái thái vừa vào cửa, liền nghe thấy Từ lão phu nhân dặn dò: “Dùng bạch trà trong phòng ta, lão thái thái nhà thông gia thích cái đó.”



Hàng lão thái thái nghe được lời này trong lòng đột nhiên vui mừng, Từ lão phu nhân đối đãi bà ấy vẫn chu đáo như vậy, nói không chừng tất cả không hề nghiêm trọng như con gái nói, bà ấy từ từ nói chuyện, Từ lão phu nhân cũng chịu để cô gia đưa tay ra giúp đỡ.



Nha hoàn lên trước vén rèn, Hàng lão thái thái ngẩng đầu lên nhìn thấy Từ lão phu nhân trên sạp.



Từ lão phu nhân nheo mắt nằm ở đó, giờ có chút tiều tuỵ.




Sẽ không có việc gì cả.



Chỉ cần bà ấy còn, nhà này không ai có thể lật trời.



...



Hàng thị tiễn Hàng lão thái thái lên xe.



Hàng lão thái thái bộ dạng kiên cường, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của Hàng thị: “Đừng tức giận với mẹ chồng con, trong nhà sẽ không sao cả, mấy năm nay bao nhiêu trắc trở chúng ta cũng đã trải qua, lần này nhất định có thể nghĩ được cách.”



Mẫu thân là sợ bà ấy khó làm mới nói vậy, Hàng thị nghĩ tới đây, sống mũi cay cay nước mắt suýt chút rơi xuống.



“Đại thái thái,” Hạ nhân lên trước thấp giọng nói, “Người Bách Thảo Lư của Cố gia tới rồi.”



Hàng thị quay đầu nhìn, chỉ thấy người của Cố gia nhấc mấy bao thuốc đi lên trước: “Đây là Đại tiểu thư nhà tiểu nhân sai tiểu nhân đưa tới, Đại tiểu thư đã viết cách dùng, Đại thái thái dùng theo giờ nhất định sẽ có hiệu quả.”



Trong lòng Hàng thị đột nhiên ấm áp, không ngờ Cố Đại tiểu thư còn nhớ bệnh của bà.



Từ gia đối với Cố gia như thế, Cố gia lại không tính hiềm khích, nhìn chỗ thuốc này, bà ấy thấy vô cùng hổ thẹn.



Lão gia vừa nãy bảo người đưa tin nói, Cố Lang Hoa cáo trạng Vệ sở biên cương tham ô dược liệu.



Bà ấy còn cảm thán, một tiểu cô nương lại có gan như vậy.



Bà ấy thì sao? Lại tới nhà mẹ đẻ cũng không dám về, đến việc của đệ đệ cũng không dám hỏi.



Lần sau gặp Cố Lang Hoa, nói tới việc này, mặt của bà ấy phải đặt ở đâu.



Trong lòng Hàng thị đột nhiên nổi lên dũng khí, bà ấy nhấc váy lên xe ngựa: “Mẫu thân, con cùng người đến nhà đại ca, chúng ta là người một nhà, đệ đệ xảy ra chuyện, chúng ta nên cùng thương lượng.”