Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 494 : Không giống

Ngày đăng: 11:05 30/04/20


Lang Hoa trở về phòng, lão Nhạc và Tiêu Ấp vội qua trả lời.



“Bên Phương gia thế nào rồi?” Lang Hoa hỏi.



Tiêu Ấp đáp: “Phương gia đã khai hết rồi, nói rõ ràng mọi chuyện, đã chuẩn bị điểm chỉ ký tên rồi, dù sao đây cũng chỉ là một vụ án nhỏ. Phương gia hiểu rất rõ, cho dù có nói thật cũng không làm được gì, ta đã sắp xếp như lời Đại tiểu thư, nói với người trong huyện nha tất cả đều xử lý theo luật pháp. Gia đình chúng ta sẽ không dị nghị gì hết.”



Vốn dĩ chuyện này đã kết thúc như vậy rồi, nhưng lại có người gây thêm rắc rối.



Người đó hiển nhiên là muốn hại Bùi Khởi Đường và người Cố gia, cũng có thể Hứa thị đang nằm trong tay chúng.



Lang Hoa ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Ấp: “Trong đêm nay ngươi đến Cửu Hoa Tự, nói tổ tông không bị kinh động, cảm tạ tăng nhân Cửu Hoa Tự ra tay giúp đỡ. Nay vụ án đã được xét xử, chúng ta chuẩn bị đi lễ tế tổ tiên cũng coi như là trình báo với tổ tiên, ngoài ra cũng dâng chút công đức, coi như là tấm lòng của toàn thể gia đình chúng ta.”



Tiêu Ấp lập tức đáp: “Chuyện không thể chậm trễ, thuộc hạ sẽ đi ngay.”



Tiêu Ấp đi ra ngoài, Lang Hoa nhìn lão Nhạc: “Ngươi biết trong kinh có nơi nào bán Ngũ Thạch Tán không?”



Tất cả mọi thứ trong kinh thành không ai rõ hơn lão Nhạc.



Thứ như Ngũ Thạch Tán, cho dù Triệu lão gia có thể lấy ra được, nhưng không chỉ có người của Triệu gia dùng nó, chắc chắn vẫn còn có những vị đạt quan hiển quý khác nữa.



Lão Nhạc nói: “Đều phải điều tra rõ ràng hết sao?”



Lang Hoa gật đầu: “Không những phải điều tra rõ ràng mà còn phải theo dõi sát sao nhất cử nhất động của họ.”



Nay Triệu gia bị bắt, đã không còn điều tiếng gì truyền ra nữa, đám người đó nhất định sẽ giấu nhẹm chỗ Ngũ Thạch Tán trong tay đi, tạm thời không dám manh động. Đến khi sóng gió của Triệu gia qua đi, Hoàng thượng ngang nhiên bảo vệ người của Triệu gia thì sao?
Ngô Đồng dùng vạt tay áo lau mạnh lên mắt: “Chuyện phụ thân nói, Ngô gia chúng ta phải bù đắp yếu điểm của Khánh Vương gia, trước khi chết phụ thân đã dặn ta phải nhớ kỹ câu nói đó. Cho dù đến đời con cháu sau này cũng phải dặn chúng nhớ cho kỹ.”



“Ta vẫn cứ nghĩ mãi, bây giờ cũng hiểu được rồi.”



Lang Hoa chú ý nghe, nhưng Ngô Đồng chỉ nói đến đó rồi dừng lại.



Lang Hoa có chút nghi hoặc: “Rồi sao nữa?”



Ngô Đồng chớp mắt nhìn Lang Hoa, “Đại tiểu thư chính là điểm yếu của công tử nhà chúng ta, công tử lệnh cho ta bảo vệ tiểu thư không rời nửa bước, không phải là tặng ta cho Đại tiểu thư mà là thay công tử chăm sóc cho tiểu thư, đảm bảo an toàn cho tiểu thư. Ta vẫn là người của Ngô gia, vẫn là người Ngô gia đã có ước định với Khánh Vương phủ.”



“Cho nên tất cả mọi chuyện không hề thay đổi,” Ngô Đồng nhìn Lang Hoa, “Đại tiểu thư, tiểu thư thông minh như vậy nhất định có thể hiểu được tấm lòng của công tử đối với tiểu thư, công tử thật lòng với tiểu thư.”



Lang Hoa ngẩn người, nàng không hề thông minh như lời Ngô Đồng nói, từ đầu đến cuối nàng vẫn không hiểu được dụng ý của Bùi Khởi Đường. Cho dù trong lòng nàng rất hiểu, Bùi Khởi Đường để Ngô Đồng ở lại là để bảo vệ cho sự an toàn của nàng.



Nhưng nàng vẫn chưa hề suy nghĩ cẩn thận.



“Bây giờ ta đã hiểu rồi.” Lang Hoa nhẹ nhàng nói, “Những gì ngươi nói bây giờ ta đã hiểu cả rồi.”



Đây chính là nguyên nhân tại sao nàng lại quyết định không lấy Lục Anh nữa. Không phải vì nàng đã nhìn thấu được cuộc hôn nhân của nàng và Lục Anh, mà bởi vì Bùi Khởi Đường đã đến bên cạnh nàng, luôn luôn ảnh hưởng đến nàng, khiến nàng hiểu được hai người ở bên nhau không nên cẩn thận tỉ mỉ thăm dò ý tứ của đối phương mà nên thẳng thắn không nghi ngờ nhau.



Khi nàng đối mặt với Lục Anh và Bùi Khởi Đường, hoàn toàn là hai tâm trạng khác nhau.



Cho nên, cuối cùng cũng sẽ có những kết quả khác nhau.