Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 505 : Tranh nhau thể hiện

Ngày đăng: 11:05 30/04/20


Sắc mặt Thái hậu bỗng trở nên khó coi, bà ta vội vã đi vào trong phòng.



Trình nữ quan đuổi theo: “Mau đi mời Ngự y, để Ngự y chẩn mạch cho Vương gia.”



Ninh Vương ở trong phòng kề Từ Ninh Cung, người hầu hạ Ninh Vương đều do Thái hậu đích thân lựa chọn, từ nội thị đến nữ quan đều là những người Thái hậu có thể tin tưởng.



Trình nữ quan xưa nay chưa từng nghĩ Ninh Vương sẽ xảy ra chuyện gì, làm gì có ai lại đi đối phó với một vị Vương gia ngốc chứ.



Thái hậu nháy mắt đã bước vào phòng kề.



Cung nhân trong điện rối loạn cả lên, những cung nữ nhỏ tuổi đã bị dọa đến đỏ mắt.



Nếu Ninh Vương xảy ra chuyện gì, đừng ai mong sống nổi. Thái hậu không hề hỏi han gì, bước thẳng vào phòng.



Ninh Vương nằm trên giường, đôi mắt nhắm chặt, vẻ mặt vô cùng thư thái, xem ra chỉ giống như đang ngủ.



“Ninh Vương.” Thái hậu nhẹ nhàng gọi một tiếng.



Ninh Vương nằm trên giường không có phản ứng gì.



Một người cho dù có ngủ say thế nào, nhưng khi bị nhiều người vây quanh gọi như vậy cũng phải tỉnh dậy từ lâu.



Điều này chắc chắn là bất thường.



Thái hậu lập tức nghĩ đến thuốc: “Ninh Vương uống thuốc chưa?”



Nữ quan bên cạnh lập tức tiến lên, giọng của nữ quan đã khàn khàn, còn có chút run rẩy: “Uống rồi, thuốc hôm qua Ninh Vương uống chính là thuốc trị phong hàn Thái y kê.”



Ninh Vương nghịch tuyết nên trúng gió, Thái hậu lệnh cho Thái y sắc thuốc cho Ninh Vương, đã uống thuốc mấy ngày liền nhưng đều không có vấn đề gì cả.



Trình nữ quan nói: “Thuốc đó nội thị đã thử qua rồi mới cho Ninh Vương gia dùng.”



Đang nói, Thái y của Thái Y Viện đã đến nơi, Thái y hành lễ xong liền chẩn mạch cho Ninh Vương.
“Hôm qua Ninh Vương đã đi đâu?” Thái hậu trầm giọng hỏi.



Trình nữ quan lập tức nói: “Vương gia đã đến phòng ấm ngắm hoa, còn đến hoa viên chơi một lát, Thái hậu dạy Vương gia chơi cờ, sau đó... ”



Thái hậu đã nghĩ ra, cung nhân chỗ Triệu thị đến gặp bà bẩm báo tình hình của Triệu thị, Triệu thị ăn không ngon miệng, bà ta lệnh cho nhà bếp mang một bát cháo và mấy món điểm tâm đến.



Bà ta nói xong những chuyện đó Ninh Vương liền chạy đến.



“Vương gia có chạy đến chỗ Triệu thị không?” Thái hậu nhìn Trình nữ quan.



Trình nữ quan ngẩn người, bỗng chốc nỗi sợ hãi bao trùm trong đôi mắt, Triệu thị bị nhốt tại Từ Ninh Cung, theo lý mà nói không ai được đến thăm hỏi, nhưng Ninh Vương thì khác. Trong lòng hắn không nhớ được những chuyện phức tạp đó, không biết trong Từ Ninh Cung nơi nào nên đi, nơi nào không nên đi. Hai ngày trước, hắn còn ầm ĩ đòi gặp Ninh Vương phi, hỏi bà đã nhốt Ninh Vương phi ở đâu.



Cho dù Ninh Vương không gặp Triệu thị, nhưng cũng có thể gặp được người hầu hạ Triệu thị.



Sắc mặt Thái hậu trầm xuống. Tuy Triệu thị đã bị phế, đa số cung nhân của Khôn Ninh Cung đều đã bị thanh lý, nhưng nhất định còn có tai mắt của Triệu thị lưu lại. Nếu Ninh Vương xảy ra chuyện, Từ Ninh Cung nhất định sẽ loạn lên, Triệu thị có thể nhân cơ hội đó trốn thoát ra ngoài.



“Dẫn Triệu thị tới đây.” Thái hậu nói, “Ai gia muốn xem xem, nàng ta còn có gì để nói nữa không.”







Cả người Triệu thị đang co rúm lại trong chăn.



Trong phòng vốn có đặt hai chiếc lò sưởi, nhưng bà ta đã cho người chuyển đi, vì bà nghe nói lò sưởi sẽ gây tổn thương đến đứa trẻ trong bụng, Dung phi của Tiên hoàng chính vì sợ lạnh, đặt nhiều lò sưởi nên mới bị sảy thai, nếu không phải cung nhân phát hiện kịp thời thì e rằng ngay cả mẹ cả con đều không còn.



Nghĩ lại, bên cạnh Tiên hoàng cũng không thiếu phi tần, ngoài con trai của Hiền Phi phạm lỗi bị lưu đày đến Sa Môn Đảo thì các phi tần khác cũng không có Hoàng tử thành niên. Đó đều là thủ đoạn của Thái hậu, có lẽ Thái hậu cũng muốn hại chết con của bà ta như vậy.



“Nương nương, Hoàng hậu nương nương.” Có tiếng gọi khẽ truyền tới.



Triệu thị kéo chăn, nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, đây chính là tai mắt bà ta giữ lại ở Từ Ninh Cung. Bà ta bị nhốt lâu như vậy nhưng vẫn chưa hề có ai đến hỏi han, nay người này đột nhiên xuất hiện, nhất định là có tin tức từ bên ngoài truyền đến.



“Nương nương, lão thái gia cho người đến đưa tin, nương nương cố gắng thêm hai ngày nữa, lão thái gia sẽ nghĩ cách cứu nương nương ra ngoài.”