Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 509 : Ninh vương tỉnh lại

Ngày đăng: 11:05 30/04/20


Trong nội thất, cung nhân lấy đầy một thùng nước lạnh. Nội thị đặt lò hương lên bàn, xung quanh dùng bình phong và màn vải ngăn cách.



Thái hậu, Thái phi và Lang Hoa ngồi ở ngoài, như vậy có thể nghe thấy tiếng nói phát ra từ bên trong.



Trình nữ quan dặn dò cung nhân lần nữa: “Nhất định không thể làm Vương gia giật mình.”



Mọi người đáp lại một tiếng, mấy nội thị từ từ đưa Ninh Vương vào trong nước lạnh.



Nước lạnh như băng khiến người ta rùng mình, Trình nữ quan nhíu mày, lông tơ toàn thân đều dựng đứng lên, nếu không phải xảy ra chuyện như vậy, Vương gia sao phải chịu khổ thế này.



Năm đó, sau khi Từ Như Tịnh rơi xuống nước, Vương gia cũng rơi vào trong hồ, may mà bên cạnh có mấy nội thị đi theo cứu Vương gia ra, nhưng từ đấy về sau, Vương gia liền rất không thích tắm rửa, mỗi lần tắm rửa Ninh Vương phi đều phải vất vả. Mỗi lần Thái hậu nhắc tới việc này, đều sẽ cảm thấy Ninh Vương rất đáng thương, vốn đã ngốc nghếch, lại còn phải chịu loại giày vò này.



Cho nên vừa nãy khi Cố Đại tiểu thư nghĩ tới cách chữa trị này, trên mặt mới lộ ra vẻ khó xử. Ngâm nước lạnh, khi Ninh Vương tỉnh lại, không biết sẽ kinh hoàng thế nào.



“Đúng là không dễ,” Trình nữ quan thở dài, “Một bé gái phải nhìn trước ngó sau nhiều như vậy, đến Thái Y Viện cũng không dám lên trước...” Chẳng trách Thái hậu lại thích Cố Đại tiểu thư như thế.



Không chỉ phải thông minh, còn phải quyết đoán như vậy, chỉ tiếc Cố Đại tiểu thư không chịu gả cho Ninh Vương gia, không thì cục diện của Từ Ninh Cung sẽ tốt hơn bây giờ nhiều.



...



Thái hậu nghe thấy tiếng loẹt xoẹt trong nội thất, tiếng ào ào như tiếng nước vang lên, không có việc gì khiến Thái hậu căng thẳng xảy ra, trong lòng Thái hậu mới thở phào.



Lang Hoa nhận trà từ trong tay cung nhân bưng tới trước mặt Thái hậu: “Thái hậu nương nương không cần sốt ruột, xem ra phải đợi nửa canh giờ.”



Thái phi không cầm được nói: “Không ngờ Sơn Gia Hoa này lại lợi hại như vậy, tính ra không phải Ninh Vương đã ngủ say rất lâu rồi sao... Các ngươi thường ngày dùng nó cũng là phải như vậy?”



Lang Hoa mím môi, cụp mắt, nét mặt loé lên sự bất thường, nhưng rất nhanh sắc mặt lại như thường: “Mỗi người khác nhau, lượng thuốc dùng cũng khác, hai ba canh giờ cũng có.”



Hai ba canh giờ.
Thái hậu đột nhiên nói như vậy, là muốn nói cho nàng, Thái hậu không vì việc của Ninh Vương mà giận lây sang nàng, việc của Cố gia không liên quan tới Từ Ninh Cung, cho nên cũng sẽ không để nàng mất thanh danh vì Ninh Vương.



Lang Hoa hành lễ với Thái hậu.



Thái hậu bước từng bước tới nội thất, cung nhân lên trước vén rèm, Thái hậu đi vào lại dừng ở sau bình phong. Cách bình phong, Thái hậu nhìn thấy cung nhân đang tưới nước lên người Ninh Vương.



Trong miệng Ninh Vương truyền tới tiếng rên nhè nhẹ, cả người bất an giang tay chân trong nước, có vẻ sắp tỉnh lại.



Thái hậu gật gật đầu với Trình nữ quan.



Trình nữ quan lập tức ra hiệu cho cung nhân tưới một gáo nước lạnh lên người Ninh Vương.



Nước lạnh như băng, khiến Thái hậu dường như cũng cảm giác được hàn ý.



Lúc này trong lòng bà ấy không biết bị cảm xúc gì chèn đầy, lo lắng, do dự, nghi ngờ và sợ hãi, lần đầu tiên bà ấy sợ nhìn thấy tình cảnh trước mắt như vậy, sợ sẽ xảy ra việc bà ấy không ngờ tới.



Bà ấy không nhịn được muốn đi ra hét tên của Ninh Vương trước, cuối cùng Thái hậu vẫn kìm nén sự kích động lại.



...



Cuối cùng Ninh Vương đã tỉnh lại.



Hắn ngỡ ngàng mở mắt, rất nhanh liền cảm giác được cái lạnh thấu xương, hắn vô thức động đậy cánh tay, lại phát hiện cả người bị ngâm trong nước.



Cung nhân trước mặt hiển nhiên phát hiện hắn tỉnh lại nhưng không phát ra chút tiếng động nào.



Hắn đang ở đâu? Đây là đang làm gì?