Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 520 : Đề thân

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Bùi Tư Thông đứng làm môn thần ở cổng Cố gia một lát.



Không đưa thiệp trước mà đột nhiên tới, kết quả chắc chắn là như vậy, nhưng trước khi tới ông ấy đã có sự chuẩn bị tâm lý, thanh danh của Cố Đại tiểu thư bị Bùi Khởi Đường liên lụy không ít, chưa biết chừng bây giờ Cố gia tránh Bùi gia như tránh mãnh thú vậy.



Nghĩ tới điểm này, Bùi Tư Thông liền cảm thấy có chút ngại ngần.



“Bùi đại nhân, mời ngài vào,” Quản sự Cố gia ra đón, “Lão gia nhà chúng ta đã đi thay áo rồi, mời ngài tới thư phòng trước.”



Bùi Tư Thông thở phào trong lòng, hạ nhân Cố gia khách sáo như vậy, ít nhất chứng tỏ Cố gia không quá phản cảm Bùi gia.



Hạ nhân Cố gia vừa bưng trà, Cố Thế Hoành đã tới, hai người gặp mặt lập tức hành lễ với nhau.



Bùi Tư Thông khiêm tốn: “Khuyển tử lần này gây ra phiền phức lớn, Cố gia không chỉ không trách tội còn ra tay giúp đỡ như vậy, chúng ta thật sự vô cùng cảm kích.”



“Bùi đại nhân đừng khách sáo,” Cố Thế Hoành mỉm cười, “Bùi gia cũng là bị người ta hại, hơn nữa, bên trong đó cũng có quan hệ với Cố gia, giờ coi như làm sáng tỏ rồi.”



Bùi Tư Thông cười cảm ơn, hai người lẳng lặng nhấp trà.



Bùi Tư Thông ngước mắt lên thử thăm dò nói: “Tóc Cố huynh cũng có sợi bạc rồi.”



Cố Thế Hoành cười nói: “Suy cho cùng cũng đã lớn tuổi...”



Cười cười nói nói như vậy, dường như đã nhanh chóng kéo gần khoảng cách, Cố Thế Hoành cũng nghĩ tới việc Bùi Khởi Đường giúp ông ấy nhổ tóc bạc.



“Năm tháng không tha một ai,” Bùi Tư Thông nói, “Chớp mắt con trẻ đều đã lớn như vậy rồi, Cố huynh cũng biết, lão Tứ nhà ta thật sự không giống như những tin đồn bên ngoài đó.”
Dù nói như vậy tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết, nhưng tâm tư của Cố gia càng quan trọng hơn, họ muốn kết thân, chứ không phải tính kế sau lưng, phải nói rõ ràng.



“Bùi huynh ngồi chút,” Cố Thế Hoành đứng lên, “Ta đi bẩm báo lại những lời này cho lão thái thái.”



Bùi Tư Thông vội đứng theo dậy: “Xin Cố huynh nói thêm đôi câu tốt đẹp, để ta cũng có thể thỉnh an lão thái thái hôm nay.” Cố Lang Hoa lớn lên bên cạnh Cố lão thái thái, thái độ của Cố lão thái thái đặc biệt quan trọng.



Cố Thế Hoành đáp lại một tiếng, quay người đi ra ngoài.



Bùi Tư Thông thở phào, qua việc này ông coi như đã nhìn thấu, cũng chỉ có Cố Đại tiểu thư mới có thể nắm được Khởi Đường, cho nên ông cũng không nghĩ gì khác, chỉ cần có thể bình an đón Lang Hoa vào cửa...



Nghĩ tới những điều này, Bùi Tư Thông không cầm được “ồ” một tiếng. Cũng lạ thật, ai ai cũng muốn tìm con dâu ngoan ngoãn về, như vậy sẽ dễ phu xướng phụ tùy. Vậy mà cái ông muốn lại là nàng dâu có thể quản thúc được thằng nhóc đó, khiến thằng nhóc đó cũng biết quy tắc và lễ giáo trong nhà.



Nghĩ tới đây, Bùi Tư Thông lại cười ra tiếng.



Khương ma ma đứng bên ngoài nhìn thấy, không cầm được cảm thấy vị Bùi đại nhân này thật sự rất kì lạ, lúc thì kinh ngạc, lúc lại cười ngốc. Nếu Đại tiểu thư gả tới Bùi gia thật, gặp phải một ông bố chồng như vậy cũng không biết là việc tốt hay việc xấu.



...



Cố lão thái thái nghe Cố Thế Hoành nói một lượt, sau đó ngẩng đầu lên: “Nói như vậy, Bùi gia là tới đưa tin cho chúng ta, nếu là Hoàng thượng ban hôn, chúng ta cũng có chuẩn bị.”



Cố Thế Hoành nói: “Bùi đại nhân còn nói muốn bái kiến mẫu thân.”



Cố lão thái thái sầm mắt xuống, trưởng bối gặp mặt, giữa hai bên có trao đổi qua lại, hôn sự này cũng coi như đã định, trừ phi một bên lại thay đổi tâm tư: “Chẳng trách Bùi gia đi qua mấy triều không đổ, người nào người nấy tinh ranh hơn khỉ, nhắm chuẩn thời cơ là ra tay, không chút hồ đồ.”