Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 545 : Kiếp trước kiếp này

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Bùi Khởi Đường nhìn thấy dáng vẻ kỳ lạ của Lang Hoa liền thấp giọng nói: "Sao vậy? Nàng thấy không ổn sao?"



Lang Hoa nói: "Dù huynh có giữ bình tĩnh thì nhìn thấy xương cốt của phụ mẫu cũng sẽ đau lòng, nói không chừng sẽ bị người khác nghi ngờ. Ninh Vương ở trong Từ Ninh cung chịu nhục vẫn có thể giả vờ như không có chuyện gì, có thể thấy người này lòng dạ thâm hiểm. Huynh lật lại án Khánh Vương đã thu hút nhiều sự chú ý, nếu lần này lại hành động, bị người khác biết được sẽ rất nguy hiểm."



Bùi Khởi Đường nhìn Lang Hoa: "Vì vậy, nàng cảm thấy ta không nên can thiệp vào."



Lang Hoa lắc đầu để lộ ra nụ cười an ủi: "Không phải, tuy sự tình là vậy, nhưng đời người ngắn ngủi, chuyện muốn làm lại không làm nhất định sẽ hối tiếc, há chẳng phải đầu đuôi lẫn lộn. Hơn nữa, dù huynh không nhập liệm cho Khánh Vương gia, thì cũng có nguy hiểm khác đang chờ đợi. Nếu đã như vậy chi bằng rộng lượng một chút. Ta cùng đi với huynh, nếu có nguy hiểm sẽ cùng ứng phó."



Bùi Khởi Đường gật đầu, ánh mắt sâu thẳm, cười nói: "Lang Hoa, nàng biết nguy hiểm mà vẫn muốn cùng ta đi sao?"



Lang Hoa ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của Bùi Khởi Đường: "Tang lễ này phải đợi đến mùa xuân năm sau khi đất đai sông ngòi tan băng, đến lúc đó… muốn xuất quan cần có y quan ở đó." Nói đến đây Lang Hoa liền cảm thấy hối hận, nàng nhất định là bị chén giấm chua vừa rồi của Bùi Khởi Đường làm cho choáng váng, hồ đồ nói ra những lời này.



Lời vừa nói ra, trong phòng bỗng trở nên yên tĩnh, Lang Hoa càng không thoải mái.



Trước kia khi quen biết Bùi Khởi Đường, thật sự không cảm thấy bất ổn khi ngồi bên cạnh hắn, trị thương cho hắn, cùng hắn nghỉ ngơi trong lều, đều chưa từng hỗn loạn thế này, nay lại giống như một đứa trẻ, đàng hoàng ngồi đây, nhưng tay chân đều tê hết.



Bùi Khởi Đường nói: "Ý nàng là mùa xuân năm tới, ngày kết hôn của chúng ta đã định rồi, nàng cũng sẽ đi cùng ta phải không?"



Lang Hoa nói sao cũng không phải, thật là tự lấy đá đập lên chân mình.



Nàng thật là đãng trí.



"Lang Hoa, y phục của ta lúc nãy vừa cháy một lỗ, nàng giúp ta khâu lại nhé?"



"Ừ."



Lang Hoa buột miệng đồng ý.



"Vậy nàng giúp ta tìm một bộ y phục của Thế thúc, ta cởi bộ này ra cho nàng."
Áo choàng này mới may, có lẽ Bùi Khởi Đường mặc lần đầu, nếu không vá đẹp một chút thì rất đáng tiếc. Kiếp trước kiếp này nàng có rất nhiều thời gian học may vá, nhưng tính cách của nàng thường không muốn miễn cưỡng bản thân làm chuyện mình không thích.



Sau này nên học thêm một chút, như vậy mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.



"Tiêu ma ma," Lang Hoa quay qua, "Người đến dạy ta đi, nên làm thế nào mới tốt."



Tiêu ma ma mím môi cười, Đại tiểu thư thật tốt với Bùi Tứ công tử.



Lang Hoa vừa cầm kim lên, trong vườn đã truyền đến tiếng la hét.



"Lang Hoa, có ở trong phòng không?"



Tiêu ma ma không khỏi hoảng sợ: "Tam thái thái và tam lão gia đi Sơn Đông, không phải một thời gian nữa mới trở về sao?"



Vừa nói xong, Cố tam thái thái đã vội vàng bước vào cửa, không nói lời nào đã nhìn xung quanh, sau đó dán lá bùa trong tay lên đầu giường Lang Hoa.



Tiêu ma ma chau mày: "Tam thái thái, bà định làm gì thế? Lá bùa này lấy từ đâu vậy?"



Lang Hoa quay đầu nhìn sang lá bùa màu vàng, phía trên có chu sa rực rỡ.



Cố tam thái thái đưa tay lên môi "suỵt" một tiếng, sau đó quỳ xuống dập đầu ba cái, trong miệng niệm chú.



Lang Hoa liền đứng dậy, vừa định hỏi Cố tam thái thái, bà ấy đã nắm lấy tay nàng: "Lang Hoa, con cũng qua đây lạy đi, mau... đạo trưởng nói càng thành tâm càng tốt."



Lang Hoa đỡ Cố tam thái thái: "Tam thẩm đứng dậy trước đi, đây là chuyện gì?"



Cố tam thái thái thấy Lang Hoa không nghe lời bà, liền thở dài: "Lang Hoa, con thật là ngang bướng, tam thẩm vất vả nhanh chóng trở về, tất cả đều là vì con."