Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 549 : Tiếng xấu đồn xa

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Kiều ma ma cả buổi không nói gì.



Lục Anh chau mày: "Ma ma không biết sư mẫu ở trong Dưỡng Tế Viện sao?"



Kiều ma ma nhất thời không biết nói sao nên cười gượng: "Nên đợi lão gia đến kinh thành rồi hãy nói."



"Ta gặp người hầu của Minh gia trước cửa Dưỡng Tế Viện," Lục Anh nói, "Chuyện này có liên quan đến danh tiếng của sư phụ, không thể sơ xuất."



Kiều ma ma nói: "Có lẽ Lục Tam gia nhìn nhầm rồi, thái thái nhà chúng ta sao lại ở Dưỡng Tế Viện, nô tì đã sớm đến kinh thành, nhưng chưa từng nghe qua chuyện này. Nếu giống như lời Tam gia nói, thì chuyện này không thể xem thường, nô tì sẽ phái người ra ngoài thành đón lão gia, hỏi lão gia xem nên giải quyết thế nào."



"Nếu trong nhà không tiện," Lục Anh ngập ngừng, "Ta sẽ bảo người trong nhà đi đón tiếp, đưa người về đây rồi, các người sẽ nhanh chóng biết rõ mọi chuyện."



Lục Anh nói xong thì bước ra ngoài.



Kiều ma ma chợt cuống lên: "Lục Tam gia, đây là chuyện của Minh gia, ngài đừng nhúng tay vào."



Lục Anh nói: "Chuyện liên quan đến danh tiếng của sư phụ..."



Kiều ma ma không biết làm sao mới cản được Lục Anh, trong đầu nghĩ ra lí do: "Thái thái không bẩm báo đã lén về kinh thành, tiên sinh nổi trận lôi đình, nên đón thái thái về hay không chúng ta không thể làm chủ được. Lục Tam gia nên nghe ta khuyên, chuyện này không liên quan đến ngài, ngài đừng vì lòng tốt mà làm hỏng chuyện, lại gây thêm phiền phức cho lão gia chúng ta."



Lục Anh lúc này mới quay người lại: "Vậy đứa trẻ thì sao?"



"Đứa trẻ..." Mặt Kiều ma ma như kiêng kỵ điều gì, "Tất cả phải đợi lão gia định đoạt..."



Kiều ma ma vừa nói xong thì nghe bên ngoài có tiếng nói truyền đến: "Đồ đã chuẩn bị xong chưa, không phải Lục Anh đến trước rồi sao? Lục Anh đâu rồi?"



Lục Anh nghe thấy liền bước ra ngoài.




Vân Nương nghe được những lời này lập tức rớt nước mắt.



Bà tử lại nói lần nữa: "Nghe chưa, không ai được ép buộc."



Nữ quyến đều ngẩn ra, không có biện pháp.



Một nữ nhân thà ở lại Dưỡng Tế Viện chứ không chịu về nhà chồng, nhất định là đã chịu rất nhiều uất ức ở Minh gia. Nếu không sẽ không giống lời nàng ấy nói, trở về Minh gia chính là con đường chết?



...



Chuyện ở Dưỡng Tế Viện nhanh chóng lan truyền.



Mẫn Hoài ở Lại bộ kiểm tra danh sách sĩ tử Giang Chiết, lời của Lục Anh lại vang bên tai ông.



Không lẽ những người này thật sự giống Lục Anh nói, họ đều quen biết Minh Tiến sĩ? Minh Tòng Tín rất nổi tiếng ở Giang Chiết, học trò của hắn rất nhiều, ông còn muốn đưa Mẫn Tử Thần đến chỗ Minh Tòng Tín học hành.



Nếu Minh Tòng Tín phẩm chất ngay thẳng sẽ không có gì để nói, nếu hắn thật sự có ý kết bè phái mưu lợi...



Mẫn Hoài từ nha môn đi ra, đi thẳng về nhà, vừa bước vào cửa, Mẫn Tử Thần lập tức ra đón: "Phụ thân, người có nghe gì chưa, Minh Tiến sĩ đó thật sự có vấn đề. Vợ ông ta rời khỏi Minh gia, trốn trong Dưỡng Tế Viện, nói gì cũng không chịu về Minh gia."



"Lời Lục Anh đều là thật, người trách nhầm Lục Anh rồi."



Mẫn Tử Thần nói một mạch hết tin đồn: "Từ Sĩ Nguyên đó lúc trước cũng có giao tình với Minh Tiến sĩ. Từ Sĩ Nguyên lấy hai trăm ngàn lượng mua hiệu thuốc của Cố gia, vậy tiền ở đâu ra? Hay bọn họ cùng nhau... gian lận... không lẽ là gian lận?"



Mẫn Hoài chau mày, nếu thật sự có gian lận, đó cũng là sơ xuất của ông.