Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 550 : Duyên phận

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Mẫn Tử Thần nói tiếp: "Phụ thân, nếu như Lục Anh thật sự giúp người bắt được Minh Tiến sĩ, người có thể thay đổi cái nhìn đối với Lục Anh hay không."



Sắc mặt Mẫn Hoài âm trầm: "Đây là hai chuyện."



"Sao lại là hai chuyện chứ." Mẫn Tử Thần không hiểu, "Người cảm thấy Lục Anh không tốt là bởi vì Lục gia làm những chuyện xấu kia, bây giờ Lục Anh làm xong chuyện chẳng lẽ còn không bù đắp được những thứ kia... Người luôn dạy dỗ con trai không nên nói thay Lục Anh, nói Lục gia không tốt như thế nào, nếu những chuyện xấu này có một cái là Lục Anh làm, con trai lập tức sẽ tuyệt giao với hắn."



Gân xanh trên trán Mẫn Hoài nổi lên, hận không thế lập tức đứng dậy đánh cho Mẫn Tử Thần một trận.



Mẫn Tử Thần bướng bỉnh mặt đầy quật cường.



Mẫn Hoài cả giận nói: "Thật là oan nghiệt, ngươi lập tức thu dọn y phục, cùng muội muội ngươi đến Sơn Đông chỗ Hàn Đại phu nhân. Ta đã cho người viết thư cho Hàn Đại phu nhân, kêu Hàn gia giúp đỡ tìm hai tiên sinh, hai đứa đi theo tiên sinh học tập kinh sử cùng lễ nghi ở Sơn Đông."



Mẫn Tử Thần mở to hai mắt: "Phụ thân quyết đưa huynh muội chúng con đi như vậy sao? Dựa vào cái gì?"



Mẫn Hoài đứng lên: "Dựa vào ta là phụ thân của các ngươi, nếu như các ngươi không muốn, lập tức cút khỏi Mẫn gia ta, đừng làm con của Mẫn Hoài ta nữa."



Mẫn Tử Thần không ngờ phụ thân sẽ kiên trì như vậy, mấy ngày nay hắn đã nghĩ đủ mọi cách rồi, phụ thân lại không hề dao động chút nào. Mẫn Tử Thần rất thương tâm vì muội muội, một nhân duyên tốt đẹp bị chia lìa như vậy.



"Có phải Phụ thân lại đến Cố gia rồi không?" Mẫn Tử Thần không khỏi hỏi, "Mặc dù Cố gia tốt, phụ thân cũng không thể hoàn toàn nghe lời bọn họ. Dẫu sao Cố gia và Lục gia bây giờ đang rất ầm ĩ, Lục Anh lại từng có hôn ước với Cố Lang Hoa, Cố gia sẽ không nói lời tốt đẹp gì về Lục Anh. Đoạn đường Lục Anh đi này, trừ con ra, ngay cả một người thay hắn biện bạch cũng không có, cho nên có đôi lời con trai vẫn phải nói."



Mẫn Tử Thần mím mím môi nói tiếp: "Hoàng thượng tứ hôn cho Bùi gia và Cố gia, Bùi Khởi Đường rất nhanh sẽ lấy Cố Lang Hoa, cho nên có mấy lời cũng không phải là vô duyên vô cớ mà có."



"Cút ra ngoài." Mẫn Hoài giận dữ.



Tiếng rống kinh sợ đến Mẫn phu nhân, Mẫn phu nhân đang định tiến lên khuyên.



Mẫn Hoài trợn mắt: "Lập tức đưa hai cái đứa bất hiếu này đi, nói cho A Thần, nếu nó còn nghĩ tới Lục Anh kia, Mẫn gia ta không có người này nữa, sẽ để cho nó thành thân với Lục Anh, nhưng từ nay về sau nó không còn chút quan hệ nào với Mẫn gia. Mẫn gia cũng sẽ không tặng cho nó một chút của hồi môn nào hết."




Tiền bạc của Từ Sĩ Nguyên không rõ lai lịch, nếu như thật sự bị đày đi như vậy, phiền toái sẽ rất lớn.



Bùi Khởi Đường đứng lên: "Bất luận là Ninh Vương hay là Hứa thị, Từ Sĩ Nguyên cũng không thoát khỏi liên quan, dày vò Từ Sĩ Nguyên không sai, vốn là nhất thời chúng ta vẫn chưa tìm được xuất xứ của hai mươi vạn lượng bạc này."



Hai mươi vạn lượng bạc, không phải Từ Sĩ Nguyên những năm này tham ô được. Khoản tiền này hẳn là của Ninh Vương. Ninh Vương muốn được việc thì phải giống như Thái tử xoay tiền khắp nơi, lần này bị nắm cái đuôi, cũng không biết Ninh Vương sẽ nghĩ đủ cách để cho mình thoát thân, hay là cứu Từ Sĩ Nguyên khỏi bể khổ.



"Đại tiểu thư," Tiêu ma ma đi vào phòng, "Bùi thái phu nhân và Bùi đại nhân đến."



"Lang Hoa," Bùi Khởi Đường cười nói, "Nàng nói bọn họ sẽ chọn ngày nào."



Ti Lễ Giám cho ba ngày để cho hai nhà chọn, Cố lão thái thái vì vậy hết sức rầu rĩ, bởi vì ngày chậm nhất cũng chỉ là tháng năm sang năm.



Lang Hoa dở khóc dở cười nhìn về phía Bùi Khởi Đường: "Ta đang nói chuyện đứng đắn với huynh đấy."



"Lang Hoa," Bùi Khởi Đường nói, "Hôn sự của chúng ta mới là quan trọng nhất, ta muốn bây giờ chuẩn bị luôn, tháng ba sang năm sẽ tới cưới nàng vào cửa."



Tháng ba sang năm.



Lang Hoa mở to hai mắt, hôn sự của Ngọc Song đã sớm định rồi, cũng phải tháng năm mới gả đến Tây Hạ.



"Vậy thì gấp quá," Lang Hoa nói, "Rất nhiều chuyện đều không kịp chuẩn bị."



Nàng cũng còn chưa chuẩn bị xong, bây giờ suy nghĩ một chút liền phát hoảng trong lòng.



Bùi Khởi Đường đứng lên, đi tới trước giường mềm của Lang Hoa, ngồi xổm xuống: "Lang Hoa, chỉ cần nàng gả cho ta, ở bên cạnh ta... rất nhiều chuyện ta cũng sẽ không sợ nữa. Nàng nghĩ xem, sóng gió lần này cũng là bởi vì Hoàng thượng tứ hôn mà thành, nếu như bọn họ lại dùng thủ đoạn giống như thế đối phó ta, ta không biết lần sau sẽ làm thế nào."