Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 551 : Cố nhân đến

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Giọng nói của Bùi Khởi Đường êm ái, khiến cho lỗ tai Lang Hoa nóng lên, đặc biệt là đến gần nàng như vậy, ánh mắt kia của Bùi Khởi Đường sáng ngời, ánh mắt đơn thuần, vẻ mặt kỳ vọng, tim nàng liền dao động.



Vì sao lại thế?



Lý do của Bùi Khởi Đường cũng không phải có lý như vậy.



Hai ngày nay nàng làm sao vậy?



"Lang Hoa," Bùi Khởi Đường cười, "Ta sẽ coi như nàng đồng ý rồi, nàng yên tâm, cho dù gả cho ta rồi, chúng ta cũng sẽ không giống những người đó, chúng ta vẫn là từ từ đi."



Từ từ đi là ý gì?



Lang Hoa cẩn thận suy nghĩ, sau khi thành thân có chuyện gì phải từ từ tới, nàng năm đó lại không phải là chưa gả cho ai, làm sao nghe không hiểu lời này của hắn... lẽ nào hắn nói là chuyện giữa phu thê.



Mặt Lang Hoa đỏ bừng lên.



Bùi Khởi Đường giống như ăn mật vậy, nhất là dáng dấp trường bào kéo đất bây giờ, tăng thêm mấy phần vuốt ve an ủi, khẽ cúi mặt xuống, tựa như có thể nhẹ nhàng chạm đến trán nàng. Lang Hoa không biết làm sao né tránh về phía sau, ánh mắt cũng nhìn sang một bên, không dám đối diện với ánh mắt của hắn: "Huynh đứng lên trước đi, chuyện này phải thương lượng với tổ mẫu và phụ thân."



Bùi Khởi Đường lại không theo lời Lang Hoa nói, mà chỉ nói: "Lang Hoa, không phải nàng thích diều sao? Ta dẫn một người qua đây, nàng ta rất giỏi làm diều, mấy ngày này sẽ để cho nàng ta đi theo nàng. Nàng có thói quen gì thì nói cho nàng ta, tương lai tới Bùi gia, dùng cũng thuận lợi."



Lang Hoa theo bản năng hỏi: "Ai thế?"



Bùi Khởi Đường nói: "Là một nha đầu, trạc tuổi nàng, Từ giang Chiết tới. Người nhà nàng ta từng nhận ân huệ của Cố Thế thúc, rất cảm kích Cố Thế thúc, lại từng làm việc ở Phủ Khánh Vương. Nếu nàng có chuyện gì thì cứ yên tâm giao cho nàng ta thay mặt nàng đi làm, nhất định có thể tin được."



Lang Hoa nói: "Bên cạnh ta có A Mạt, A Quỳnh và Tiêu ma ma..."



Bùi Khởi Đường nhẹ giọng nói: "Tương lai nàng sẽ gả cho ta, phải biết mấy nhân thủ Giang Chiết, bên cạnh có người giúp đỡ nàng, dù sao vẫn tốt hơn."



Nếu hắn nói như vậy, nàng cũng không cự tuyệt nữa, nàng còn tưởng rằng phải chờ tới lúc thành thân, Bùi Khởi Đường mới giới thiệu những người thân tín trong tay hắn kia cho nàng.



Bây giờ suy nghĩ một chút, kiếp trước cả đời, nàng cũng không hiểu nhiều lắm về những người bên cạnh Lục Anh.
Nàng đi thăm Hứa thị, đứng ở trong sân một lúc lâu, cũng là Hàn Yên khuyên nàng trở về.



Nếu nói là Hàn Yên hại nàng, nàng tuyệt sẽ không tin.



Lang Hoa lắc lắc đầu.



Sắc mặt Bùi Khởi Đường giãn ra: "Như vậy kiếp trước, chúng ta từng gặp mặt qua? Hàn Yên có nhắc đến ta với nàng không?"



"Không có," Lúc đó mắt nàng không thể nhìn, không phân biệt được rõ ràng, "Ta hàng năm ở trong nhà, cũng coi là không bước chân ra khỏi nhà, cho dù là như vậy, vẫn bị người ta đổ oan là gian díu với huynh... cuối cùng..."



Lang Hoa không muốn nói tiếp.



Chuyện kiếp trước, thật ra nàng cũng không nói rõ hết với Bùi Khởi Đường, nếu như không phải là bởi vì nhìn thấy Hàn Yên, nàng sẽ không nhắc tới việc này.



"Gian díu với ta?" Gân xanh trên trán Bùi Khởi Đường nổi lên, trong ánh mắt tràn đầy tức giận, "Là kẻ nào nói?"



Lang Hoa nói: "Thái hậu nương nương định tội danh, ban lụa trắng, bí mật xử tử ta." Nói tới chỗ này nàng nhắm mắt lại, cái cảm giác đau đớn nghẹt thở kiếp trước trải qua đó, hôm nay vẫn còn như mới.



Chuyện cho tới bây giờ, nàng cũng không biết rõ rốt cuộc là ai hại chết nàng.



"Ta chẳng qua chỉ là một kẻ mù, bọn họ hẳn là muốn lợi dụng ta để đối phó huynh, khi đó truyền tới tin tức Lục Anh chết trận, Lục gia cũng không có ai bảo vệ ta."



Lang Hoa nói tới chỗ này, chỉ cảm thấy cả người bổ nhào về phía trước, lập tức rơi vào một vòng tay.



Hắn ghì chặt bả vai nàng, "Lang Hoa, đời này kiếp này sẽ không có chuyện như vậy xảy ra nữa, từ nay về sau ta sẽ bảo vệ nàng thật tốt."



"Ta tin," Lang Hoa nâng tay lên ôm Bùi Khởi Đường, "Ta tin huynh sẽ bảo vệ ta. Bùi Khởi Đường, cho dù kiếp trước huynh là kẻ địch của ta, vậy cũng là tình thế bắt buộc, ta sẽ không để ý, huynh cũng đừng để trong lòng. Ta tình nguyện tin tưởng Hàn Yên đi tới Lục gia là vì muốn vạch trần âm mưu của Lục gia."



"Nàng ấy chăm sóc một kẻ mù như ta cẩn thận như vậy, cho dù ta bị Thái hậu ban chết, cũng biện bạch cho ta, ta tin tưởng đó đều là thật."