Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 563 : Náo nhiệt

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Minh Tòng Tín nói: “Nói với bọn họ, ta không gặp ai hết.”



Lục Anh từng nhúng tay vào chuyện của Triệu thị, cho nên ngoài mặt ông ta không thể tức giận với Lục Anh, tránh cho bị nắm thóp.



Hạ nhân Minh gia đáp một tiếng rồi lập tức đi xuống.



Ngoài cửa lớn Minh gia, Lục Anh quy củ hành lễ trước cửa chính.



“Lục Anh, ngươi tới làm gì?”



“Tiên sinh sẽ không gặp ngươi đâu, rốt cuộc ngươi nhận được bao nhiêu lợi ích từ người khác mà muốn tới bôi nhọ tiên sinh.”



Lục Anh tựa như không nghe thấy người bên cạnh nói chuyện, đoan chính quỳ ở trước cửa lớn Minh gia.



Hạ nhân Minh gia thấy vậy đi tới khuyên: “Lục Tam gia, ngài trở về đi, tiên sinh nhà chúng ta bây giờ không muốn gặp ai cả.”



Hạ nhân Minh gia vừa dứt lời, đệ tử bên cạnh liền tiến lên phía trước nói: “Có nghe thấy hay không? Còn không mau đi, mau cùng đi với cái tên vong ân phụ nghĩa Vu Tùng Đình kia đi, vĩnh viễn đừng đến cầu tiên sinh nữa.”



“Thật là không có lương tâm, năm đó ngươi muốn tham gia thi ân khoa, tiên sinh đã giúp đỡ các ngươi thế nào? Sống vong ân bội nghĩa như thế đấy.”



Những người bình thường có quan hệ tốt với Lục Anh không nhịn được mà nói: “Lục Anh cũng có lòng tốt mà làm hỏng chuyện, hắn cũng không biết sư mẫu... sẽ đối với tiên sinh như vậy.”



“Phì, còn lâu ta mới tin.”



Lục Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía trước, đúng mực nói: “Ta đều nghe thấy sư mẫu nói tiên sinh như thế nào, cũng gặp được Vu Tùng Đình rồi. Hai người bọn họ đều nói như nhau. Ta tới đây chỉ là muốn khuyên tiên sinh, xin tiên sinh biết sai có thể thay đổi, sớm đến nha môn nói cho rõ ràng.”



Lục Anh nói lời này xong, xung quanh lập tức yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn nhau lộ ra vẻ kinh ngạc.



“Lục Anh, ngươi… làm sao lại dám nói như thế...”




Mẫn Hoài không nói thêm gì nữa, giận đùng đùng đi ra cửa.



Mẫn phu nhân ngã ngồi ở trên ghế.



...



Từ gia.



Từ Sĩ Nguyên vỗ về Hứa thị xong, thừa dịp trời tối vòng vo quá nửa kinh thành, chắc chắn sau lưng không có ai theo dõi, lúc này mới trở lại Từ gia.



Một đêm không chợp mắt, Từ Sĩ Nguyên trông có chút tiều tụy.



Phụ tá thấp giọng bẩm báo: “Minh Tiến sĩ đã bị dẫn tới nha môn rồi, tuy nói bây giờ chẳng qua là hỏi một chút thôi, nhưng nếu thật sự tra được, sợ cũng chỉ không đến mấy ngày.”



Nếu là kẻ khác xử lý vụ án này, e rằng sẽ chậm một chút nhưng Bùi Khởi Đường thì không như thế, hắn được Hoàng đế rất tín nhiệm. Bởi vì vụ án của Triệu hoàng hậu nên hắn rất quen thuộc với Hình bộ, Đại Lý Tự. Quan trọng nhất chính là, Dưỡng Tế Viện còn có Tào Gia. Nếu như Tào Gia chịu giúp Bùi Khởi Đường, bài thi quét lên, làm giả cũng không thoát được ánh mắt của Tào Gia.



Từ Sĩ Nguyên chỉ cảm thấy ngực nặng nề, ông ta không có nhiều thời gian, ông ta phải lập tức đi an bài.



Từ Sĩ Nguyên phân phó phụ tá: “Cầm lấy thư của ta, đưa đến Trường Xuân Quan, cứ nói là phụng dưỡng cuối năm của nhà chúng ta, nhớ phải tránh tai mắt người ngoài, không thể xảy ra nửa điểm sơ xuất.”



Phụ tá nói: “Lão gia đối với ta ân trọng như núi, nếu như có sơ xuất, cho dù chết ta cũng sẽ không khai lão gia ra.”



Phụ tá đi ra ngoài, Từ Sĩ Nguyên nhìn về phía bên ngoài cửa sổ.



Gió rét từng trận, cành cây bên ngoài dường như lúc nào cũng có thể bị thổi gãy.



Từ Sĩ Nguyên cười lạnh: “Chưa biết ai thua ai thắng, Bùi Khởi Đường, Cố Lang Hoa, đừng đắc ý quá sớm.”