Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 579 : Vứt bỏ

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


“Tổ mẫu,” Cẩn Du đau đến nhíu mày, nước mắt không ngừng chảy xuống, “Đây đều là sự thật, người đừng không tin mà.”



“Đừng gọi ta là tổ mẫu, ta không có cháu gái như ngươi,” Cố lão thái thái nói, “Trưởng tôn của Cố gia chúng ta là Lang Hoa, là Lang Hoa ta tự tay nuôi lớn.”



“Ngươi là cái thứ gì chứ?”



Từ Cẩn Du ngẩn ra tại chỗ, chẳng lẽ nàng ta lớn lên bên cạnh Thái hậu nương nương còn không bằng một Cố Lang Hoa? Lúc nàng ta ở trong cung, bao nhiêu phu nhân, tiểu thư đều hâm mộ nàng ta, đều nói nếu như có một đứa con gái như nàng ta ở bên cạnh, cuộc sống nhất định rất toại nguyện.”



Làm sao nàng ta tìm đến Cố gia, Cố lão thái thái lại nói như vậy.



Cố Lang Hoa gây ra nhiều chuyện như thế cũng không có bao nhiêu danh tiếng ở bên ngoài, nhưng nàng ta là Đại tiểu thư đường đường chính chính, nàng ta có điểm nào không bằng Cố Lang Hoa.



Cố lão thái thái lạnh lùng nói: “Ta sống hơn nửa đời người rồi, phàm là không mặt không mũi đến nhận người thân đều là mượn danh nghĩa để chiếm đoạt tài sản, ngươi muốn cái gì? Cơm nước hay quần áo?”



Sắc mặt Từ Cẩn Du xanh mét, nàng ta làm sao có thể là tới mượn danh nghĩa để chiếm đoạt tài sản?



Cố gia lại toàn là một đám người không nói phải trái như vậy, nàng ta lập tức nhớ tới tổ mẫu, tổ mẫu luôn vui vẻ hoà nhã với nàng ta.



Cố lão thái thái này giống như một ác quỷ, ác quỷ thực sự.



Giọng Từ Cẩn Du cũng run rẩy: “Tôn chân nhân của Trường Xuân Quan cũng nói, thân thế của con...”



“Tôn chân nhân là ai? Sao hắn biết thân thế của ngươi? Cái này có liên quan gì đến Cố gia chúng ta?”



Cố lão thái thái nói xong phân phó Khương ma ma: “Kéo nó ra xa một chút, khóc sướt mướt ta nhìn vừa phiền chán vừa xúi quẩy.”



Khương ma ma gọi bà tử tới kéo Từ Cẩn Du, Từ Cẩn Du vừa cảm thấy cánh tay đau xót, người liền bị nâng lên. Bà tử kéo nàng đi mấy bước mới dừng lại, nặng nề ném nàng trên mặt đất.



Từ Cẩn Du khàn khàn nói: “Người có thể sai hạ nhân đến Trường Xuân Quan hỏi thăm, đi hỏi đạo sĩ của Trường Xuân Quan... Con... Con là vì cốt nhục thân tình, không bỏ được người và phụ thân mới lén lút chạy tới đây. Tại sao người lại đối xử với con như thế?”




Từ Sĩ Nguyên đi tới trong góc, phụ tá lập tức tiến lên nói: “Trường Xuân Quan đến Từ gia rồi, Từ Đại tiểu thư cũng đã ngồi xe đến Cố gia, chỉ là không biết Cố gia có nhận hay không...”



“Nhận hay không nhận cũng như nhau.” Từ Sĩ Nguyên lãnh đạm nói.



Ông ta chỉ muốn cho tất cả mọi người đều biết, năm đó Hứa thị quả thật đã làm chuyện hoán đổi, như thế là đủ rồi. Một mình ông ta nói không ai tin, phản ứng của Từ gia và Cố gia đủ để chứng minh tất cả.



Muốn lừa Cố Lang Hoa không dễ, không để cho Từ Cẩn Du xông lên trước, ông ta làm sao có thể an bài sau lưng. Một bước này của ông ta cũng đi đúng rồi, cho đến bây giờ, Cố Lang Hoa không làm gì cả, chỉ là đứng ở một bên xem trò cười của Từ Cẩn Du, chờ tất cả nước chảy thành sông.



Ai không muốn làm rõ thân thế của mình chứ? Nếu không Cố Lang Hoa cũng sẽ không phái người đến Trấn Giang tìm bà mụ năm đó.



Mỗi người chung quy đều có nhược điểm.



Nghĩ tới đây, Từ Sĩ Nguyên không khỏi bật cười, ngẩng đầu đứng tại chỗ, nhìn những người đang bận rộn kia, có loại ý vị nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt. Cứ để cho bọn chúng ầm ĩ đi, bọn chúng càng ầm ĩ, cuối cùng chẳng qua chỉ là vô ích mà thôi.



Đến khi Bùi Khởi Đường bị bắt, những kẻ đó sẽ trở thành đồng đảng, bọn chúng sẽ trả giá thật lớn cho những việc làm ngày hôm nay.



Không biết Cố Lang Hoa và Bùi Khởi Đường đang làm những gì.



Có phải bọn chúng đã biết sắp xảy ra tai hoạ rồi hay không.



...



Hoàng cung.



Hoàng đế tắm gội thay y phục chuẩn bị gặp Tôn chân nhân.



Tôn chân nhân đột nhiên yêu cầu tiến cung, đây là lần đầu tiên, Hoàng đế dự cảm sắp xảy ra chuyện lớn.