Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 580 : Biết trước tương lai

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Tử Kim Quan xây ở bên trong Hoàng thành.



Lúc bản triều định đô thành, thứ đầu tiên xây dựng chính là điện Cần Chính của Hoàng đế. Thứ hai chính là Tử Kim Quan, là Thái tổ nghe lời Ti Thiên Giám và Dương Tiến, đặc biệt dựa theo long mạch và phong thuỷ của bản triều mà xây dựng lên.



Dương Tiến tinh thông kinh sử và tinh tượng, tượng vĩ học, luôn theo Thái tổ chinh chiến tứ phương. Trước khi Thái tổ qua đời một ngày, Dương Tiến cùng Thái tổ nói lời từ biệt trước Vũ Hóa trong Tử Kim Quan, từ đó về sau Dương Tiến và Tử Kim Quan thành nơi thần bí nhất của bản triều.



Mặc dù Dương Tiến không phải là Thiên Sư Đạo giáo, nhưng hết sức sùng bái đạo giáo, cho nên bên cạnh mỗi Hoàng đế Đại Tề đều luôn có một vị chân nhân thỉnh thoảng vào cung giảng đạo.



Hoàng đế mặc đạo phục ngồi ở trên đệm hoa sen.



Cửa Tử Kim Quan mở ra, phút chốc Tôn chân nhân đi vào.



Mỗi lần nhìn thấy Tôn chân nhân, trong đầu Hoàng đế luôn xuất hiện bốn chữ “Tiên phong đạo cốt”, nếu như nói bản triều ai có thể tu thành tiên, vậy nhất định không phải ai khác ngoài Tôn chân nhân.



Cũng chỉ có Tôn chân nhân mới có thể ngồi đối diện Hoàng đế trên đệm hương bồ hoa sen.



“Hoàng thượng,” Tôn chân nhân ngồi xuống, ngước mắt lên, “Thiên tượng có biến hóa, sấm thư của bản triều tương hiện.”



Hoàng đế nghe lời này, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc, Thái tổ cũng bởi vì có được sấm thư mới quyết định khởi binh, những năm trước đây Tôn chân nhân xem tinh tượng nói sấm thư sẽ còn hiện thế nữa, ông ta còn tưởng rằng lúc ông ta còn tại vị chắc là không gặp được, không ngờ nhanh như vậy...



“Ở đâu?” Hoàng đế vội vã nói.



Ai không muốn biết trước chuyện tương lai, ông ta mặc dù đã là cửu ngũ chí tôn, nhưng vẫn muốn dò được thiên đạo.



Tôn chân nhân lắc lắc đầu: “Đạo nhân không biết.”



Trên mặt Hoàng đế lộ ra vẻ thất vọng.




Đây cũng là lý do chống đỡ cho bà ta sống tiếp.



Hứa thị nghĩ tới đây liền cười ngây ngốc.



Một loạt tiếng bước chân truyền tới, cửa bị đẩy ra, Từ Sĩ Nguyên sải bước vào, Hứa thị giống như một con thỏ nhỏ lập tức nhảy lên, lao vào trong ngực Từ Sĩ Nguyên.”



“Sĩ Nguyên, cuối cùng ông đã đến rồi.”



Từ Sĩ Nguyên giang hai tay ôm lấy Hứa thị: “Hôm nay ta tới vì một chuyện quan trọng.”



Từ Sĩ Nguyên nói rồi dừng một chút: “Bà sắp ra khỏi đây rồi.”



Hứa thị trợn to hai mắt, mặt đầy ngạc nhiên mừng rỡ: “Ông nói cái gì? Ông nói lại lần nữa đi.”



Từ Sĩ Nguyên nhẹ giọng nói: “Bà hãy thu dọn đi, rất nhanh sẽ được ra ngoài rồi.”



Hứa thị sau khi vui mừng liền bình tĩnh lại: “Tại sao? Không phải ông nói, Cố gia đang tìm ta khắp nơi, ta đi ra ngoài sẽ bị bọn họ bắt sao.”



“Bây giờ không sợ nữa,” Từ Sĩ Nguyên nói, “Hoàng thượng sẽ triệu kiến bà, đến lúc đó bà phải nói chuyện Bùi Khởi Đường chính là con trai của Khánh Vương ra.”



Hứa thị có chút sợ hãi: “Nhưng mà... Liệu Hoàng thượng… có thể tin lời ta hay không…”



“Hoàng thượng sẽ tin,” Từ Sĩ Nguyên đưa tay ra vuốt tóc Hứa thị, “Bởi vì Hoàng thượng đã biết bà có thể biết trước tương lai. Chính vì như thế nên bà mới có thể đổi con gái ruột với Từ gia.”



“Cái gì?” Hứa thị hít một hơi, trợn mắt nhìn Từ Sĩ Nguyên, dường như Từ Sĩ Nguyên là một người xa lạ, bà ta lui về phía sau mấy bước, “Ông nói ra chuyện ta hoán đổi rồi? Ông điên rồi sao? Từ gia biết được sẽ đuổi Cẩn Du của chúng ta ra ngoài. Không được, không, Cẩn Du của ta lớn lên ở Từ gia, nó sẽ có một thân phận cao quý, nếu không ta trùng sinh lại một đời còn có ý nghĩa gì?”