Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 581 : Đến rồi

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Hứa thị đến nay vẫn còn nhớ rất rõ ràng.



Kiếp trước, điều Cẩn Du nhớ mãi không quên chính là, muốn trở về Từ gia, cũng vì Từ Lang Hoa không chịu để cho Cẩn Du vào nhà.



Bà ta bây giờ vẫn còn nhớ bộ dạng Cẩn Du treo trên xà nhà.



Cẩn Du sợ đau nhất, nếu không phải bị dồn vào đường cùng, tại sao có thể làm như vậy.



Cho nên khi đó bà ta đã thề, bà ta phải khiến Từ Lang Hoa nợ máu trả bằng máu, một ngày nào đó bà ta phải đích thân siết chết Từ Lang Hoa, đền mạng cho Cẩn Du.



Lúc bà ta trùng sinh lại, Từ Lang Hoa còn chưa có mặt trên đời này, bà ta có thể không chút kiêng kỵ sắp xếp tất cả. Bà ta có thể lợi dụng Lục Văn Hiển, tìm người giả dạng làm cướp đi chặn xe ngựa của phu thê Từ Tùng Nguyên. Bà ta nắm được thời gian, cuối cùng sinh cùng lúc với Hàng thị, khoảnh khắc ôm Từ Lang Hoa trong ngực kia, trong lòng bà ta vui sướng như vậy.



Ông trời có mắt, bà ta rốt cuộc có thể trả thù, rốt cuộc có thể tự tay thay đổi tất cả rồi.



Từ gia nợ bà ta và Cẩn Du, cho nên bất luận là Từ Tùng Nguyên, Hàng thị, hay là Từ lão thái bà đó, đều nên cưng chiều Cẩn Du. Còn về Từ Lang Hoa, nếu đã biến thành Cố Lang Hoa, cuộc sống sau này sẽ bị bà ta nắm trong lòng bàn tay, từ từ hành hạ.



Ha ha.



Những ngày mới hoán đổi đó, bà ta ôm Cố Lang Hoa cảm thấy tâm tình vô cùng vui sướng, đáng tiếc trên dưới Cố gia còn tưởng rằng bà ta là vì thích đứa bé kia.



Những thứ Cẩn Du đã trải qua kia, bà ta phải để cho Cố Lang Hoa nếm thử.



Nhưng không ngờ có một ngày Cố Lang Hoa đột nhiên thay đổi, thay đổi kế hoạch của bà ta hết lần này đến lần khác, cuối cùng ép bà ta vào đường cùng.



Bà ta bây giờ còn lại cũng chỉ có Cẩn Du.



Cẩn Du của bà ta.



Nhưng Từ Sĩ Nguyên lại kêu bà ta nói ra sự thật.



Không, tuyệt đối không.
Hứa thị run giọng nói: “Ta sợ mình... làm không tốt.”



“Bà nhất định sẽ làm tốt,” Từ Sĩ Nguyên nắm chặt cổ tay Hứa thị, “Mạng cả nhà chúng ta đều giao cho bà, sống hay chết nhờ cả vào bà.”



...



Đại lao Hoàng Thành Ti.



Người của Thị Vệ Ti dẫn người xông vào, Cố Thế Hoành vốn đang xem hồ sơ, nghe được âm thanh liền tiến lên đón.



“Hoàng thượng có khẩu dụ,” Đô chỉ huy sứ cầm lệnh bài nói, “Đại lao Hoàng Thành Ti tạm thời giao cho chúng ta tiếp quản.”



Trên mặt Cố Thế Hoành hiện lên vẻ kinh ngạc, sau khi mọi người hành lễ xong, Cố Thế Hoành mới mở miệng hỏi: “Xin hỏi thượng quan, vì sao lại thế này?”



“Ngươi không cần biết,” Đô chỉ huy sứ phất phất tay áo, “Bây giờ ngươi ra ngoài đi, triệu tập mọi người của Hoàng Thành Ti đến đây, chúng ta có lời muốn hỏi.”



Cố Thế Hoành đi ra đại lao, khoảng nửa giờ sau, thuộc hạ bước nhanh về phía trước bẩm báo với ông: “Những người của Thị Vệ Ti đó đang tra khảo tất cả lính canh ngục, bọn họ muốn biết... muốn biết... tung tích của Hứa thị.”



Cố Thế Hoành dường như hết sức bất ngờ: “Không phải Hứa thị đã chết rồi sao?”



Mặc dù Lang Hoa hoài nghi Hứa thị chỉ là được người cứu ra ngoài, nhưng trước mặt người khác, Hứa thị xác thực là đã chết ở trong đại lao.



Thuộc hạ lắc lắc đầu: “Cũng không biết Thị Vệ Ti có được tin tức ở đâu, quả quyết Hứa thị chưa chết, hôm nay nhất định phải hỏi ra kết quả.”



Cố Thế Hoành phân phó thuộc hạ lui xuống.



Nếu như sớm đã có người bày cuộc, rất nhanh Hứa thị sẽ bị người tìm được.



Nghĩ tới đây, ông ngẩng đầu lên nhìn đám mây phía chân trời, ngày Lang Hoa chờ đã đến rồi.