Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 59 : Bắt đầu

Ngày đăng: 11:00 30/04/20


Lang Hoa nhìn hồi lâu mới hiểu được ánh mắt của Triệu Linh có ý nghĩa gì.



Hắn đang có ý dò xét nàng, giống như muốn thấu hiểu nàng từ trong ra ngoài, nhất cử nhất động của nàng đều rơi vào tầm mắt hắn.



Lang Hoa đang chuẩn bị chau mày, bỗng nhiên có một thứ đồ đặt vào trong tay nàng.



Lang Hoa cúi đầu nhìn, đó là một chiếc túi nhỏ làm bằng lụa xanh, bên trên dùng tơ gấm vàng thêu lượn sóng, vô cùng tinh tế, nhưng không phải là chiếc túi cũ của nàng, Lang Hoa tức giận ném trả chiếc túi cho Triệu Linh.



Không nhìn thì thôi, chiếc túi này lại khiến nàng nhớ tới chiếc túi thơm không cánh mà bay đó của nàng.



Lang Hoa đưa tay ra: “Chiếc túi của ta đâu, mau trả lại cho ta.”



Triệu Linh không nói gì, lại đưa chiếc túi đó cho Lang Hoa, “Đây là phụ thân nàng tặng ta dịp Tết đoan ngọ, bên trong đựng ngải diệp thảo.”



Trái tim Lang Hoa khẽ run lên, đây là do phụ thân tặng cho Triệu Linh sao? Là đồ của phụ thân sao?



Lang Hoa không làm chủ được giơ tay ra đón lấy chiếc túi, chiếc túi đã hơi cũ, nhưng vẫn phát ra hương thơm của ngải thảo.



Triệu Linh sẽ không lừa nàng chỉ vì một chiếc túi.



Lang Hoa bỗng thấy chua xót, “Phụ thân ta tặng ngươi chiếc túi này khi nào?”



Triệu Linh nói: “Tám năm trước, khi còn chưa đến Tết đoan ngọ, phụ thân nàng đến tặng thảo dược liền tặng ta chiếc túi này, tính ra thì cũng chính năm đó, nàng được sinh ra đời… Chiếc túi này cũng nên trả lại cho nàng, khi đó ông ấy không lấy được thứ đồ gì đàng hoàng tặng ta nên liền lấy thứ này làm quà tặng.”



Lời của Triệu Linh khiến Lang Hoa có cảm giác như sau khi mất đi còn lấy lại được, giống như một món quà đến muộn tám năm, một món quà thuộc về phụ thân.



Lang Hoa nhìn Triệu Linh, “Tại sao lại là tặng ngươi?”



Triệu Linh khẽ động cánh tay bị thương, trên mặt là nét cười không đồng tình, “Bởi vì trước nay ta chưa từng có thứ đồ như vậy, bây giờ nghĩ lại, phụ thân nàng đối đãi với người khác tỉ mỉ chu đáo, ông ấy sẽ không mua một thứ đồ không dùng đến làm quà cho người khác.”



Lúc đó Triệu Linh chỉ mới năm, sáu tuổi, tại sao nhất định không dùng đến túi chứ? Lang Hoa thấy rất hiếu kỳ, nhưng lại không muốn hỏi hắn vì chút chuyện nhỏ đó.



Triệu Linh nói, “Ta nghĩ, ông ấy không ngờ sẽ gặp ta trong trang viên.”
Nàng không có quá nhiều thời gian để suy nghĩ xem có tin ai đó không, nàng cũng không hiểu được Triệu Linh, nhưng xét đến tình hình trước mắt, nàng quả thực cần có một người giúp đỡ mới có thể phá được toàn bộ cục diện này.



Có lẽ Triệu Linh chính là sự lựa chọn tốt nhất.



Lang Hoa nói: “Không cần nữa, cứ đi tiếp đi.”



Tiêu ma ma thưa vâng, xe ngựa lại tiếp tục đi, đến trước cửa một trạch viện liền dừng lại.



Lang Hoa vừa xuống xe liền nhìn thấy Tiêu Ất ra nghênh đón.



Nhìn thấy Triệu Linh, Tiêu Ất có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng trở lại bình thường, thấp giọng bẩm báo với Lang Hoa, “Đã mua được trang viện rồi, người nhà đó chỉ cần một trăm lượng bạc đã đồng ý bán.”



Chiến trận sắp tới, trạch viện kiểu này quả không còn đáng tiền nữa.



Tiêu Ất nói: “Nơi đây tuy cách nhà chúng ta không xa nhưng cũng cách hai con ngõ, đi vào cũng phải rẽ bảy tám lần, không dễ bị người khác tìm thấy.”



Lang Hoa gật đầu, “Quyết định vậy đi!”



Tiêu Ất cũng không biết tiểu thư cần thuê trạch viện làm gì, nhưng đại tiểu thư không nói hắn cũng không dám hỏi nhiều.



Lang Hoa nhẹ giọng nói: “Đã nghe ngóng các thương gia gần thành Trấn Giang chưa? Có ông chủ nào họ Tần không?”



Tiêu Ất lắc đầu, “Không có, không có ai từng nghe nói đến.”



Quả không ngoài dự liệu, một người chuẩn bị giết người, tại sao lại dùng tên thật được chứ?



“Nhưng việc mua gạo cũng lần ra được một số manh mối, người ta đều nói là một người Thường Châu, bắt đầu thu mua lương thực trong thành Trấn Giang từ đầu năm nay, ra giá rất cao, nhưng mấy ngày trước đột nhiên dừng thu mua, nói là trở về Thường Châu rồi.”



Người này suy nghĩ quả thực rất chu toàn, trước khi mọi người phát giác ra liền dừng thu mua gạo, đến khi tất cả mọi người đều biết Trấn Giang sắp đánh trận thì hắn đã rút lui thành công rồi.



Nhưng chỉ cần người còn chưa chết, nàng sẽ có cách tìm ra được hắn.