Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 597 : Tán tài đồng tử

Ngày đăng: 11:07 30/04/20


Nội thị đưa ngọc như ý đến Cố gia.



Cố lão thái thái cười nhận lấy, lại phân phó hạ nhân thưởng tiền, lễ phép chu toàn tiễn nội thị ra cửa.



“Sao đột nhiên Thái hậu lại ban thưởng quý giá như vậy,” Cố lão thái thái kéo tay Lang Hoa, “Có phải có chuyện gì không.”



Trong lòng Thái hậu đã xác định Bùi Khởi Đường chính là con trai nối dõi của Khánh Vương, cho nên mới an bài như vậy.



Lang Hoa không định nói chuyện này cho tổ mẫu, tránh cho tổ mẫu sẽ lo âu: “Đó là bởi vì cháu gái điều dưỡng tốt sức khoẻ cho Thái hậu, mới có ban thưởng này,” Nói rồi kéo cánh tay Cố lão thái thái lên: “Nào có ai giống như tổ mẫu, được ban thưởng còn lo lắng.”



Cố lão phu nhân vuốt vuốt tóc mai Lang Hoa: “Có được phú quý trong nguy hiểm, phía sau những thứ này có nhiều hung hiểm, đừng tưởng rằng tổ mẫu không biết, tổ mẫu chỉ mong con bình an là tốt rồi.”



Lang Hoa gật đầu: “Cháu gái biết rồi.”



Cố Thế Hoành nhìn lão thái thái và Lang Hoa, trong lòng rất xúc động.



Nghe nói lời nói dối của Hứa thị bị vạch trần, ông liền lo lắng thân thế của Lang Hoa bị vạch trần, có thể sẽ trở lại Từ gia.



Thấy nội thị đưa tặng phẩm của Thái hậu nương nương tới Cố gia, lúc này ông mới thở phào nhẹ nhõm.



“Hứa thị kia thì sao?” Cố lão phu nhân nhìn Cố Thế Hoành nói, “Lần này sẽ không để cho nó chạy nữa chứ? Lần trước rời khỏi đại lao Hoàng Thành Ti của các con, lần này còn như vậy nữa, xem mặt mũi con còn để ở đâu.”



“Không chạy được nữa,” Cố Thế Hoành nói, “Người Hoàng thượng hạ lệnh bắt nhốt, không có ai dám thờ ơ, hơn nữa Từ Sĩ Nguyên cũng vào đại lao rồi, Phủ Ninh Vương bị bao vây. Nếu như bây giờ Ninh Vương còn có tâm tư gì, cũng là muốn thoát thân thôi, không quản được nhiều nữa.”
Bùi Tư Thông cũng nói: “Không nhiều, không nhiều, nếu không phải thời gian eo hẹp, ý của thái phu nhân nhà chúng ta, là muốn bán hết ruộng đất ở Phúc Kiến thành tiền mặt nữa.”



“Thế này đã quá nhiều rồi.” Cố lão thái thái chẳng qua là nhìn lướt qua một cái, bà thậm chí hoài nghi Bùi gia đã lấy ra một nửa gia tài rồi.



Bùi Tư Thông nói: “Thái phu nhân nhà chúng ta nói, Bùi gia gặp nạn, may mà có Cố gia giúp đỡ, nhất là Lang Hoa, còn nhỏ tuổi mà lại tiến cung tranh luận vì chúng ta, đã là có ân đối với Bùi gia chúng ta rồi, dùng nhiều sính lễ hơn nữa cũng không bù đắp được.” Đây là lời thật tâm, quan phủ bao vây toàn bộ Bùi gia, nếu như không phải là Lang Hoa đột nhiên xuất hiện ở Tử Kim Quan, tất cả mọi người của Bùi gia đều không tránh được hoạ lao ngục.



Trải qua chuyện này, Bùi gia không có ai sẽ làm khó Lang Hoa nữa. Lang Hoa còn chưa vào cửa, đã là đứa cháu dâu mà thái phu nhân thích nhất rồi. Thái phu nhân đương nhiên sẽ lấy thêm chút tiền bạc làm sính lễ.



Bùi Tư Thông nhìn Cố Thế Hoành, hơn nữa đây cũng không phải là con trai thứ tư nhà Bùi gia thành thân. Đây là Thế tử của Khánh Vương thành thân, theo đạo lý kinh thành phải mua nơi ở mới, Hoàng thượng phải có ban thưởng. Dòng họ hoàng thất lấy vợ, sính lễ ít nhất một trăm hai mươi người khiêng, ông sợ bị người ta chỉ trích, lại khiến Hoàng thượng nghi kỵ, đã phải khắc chế lắm rồi. Nếu như chiếu theo tính tình của ông, nhất định phải làm giống như đại hôn của Vương gia vậy.



Nghĩ tới đây Bùi Tư Thông cảm thấy rất khó chịu, chỉ muốn đoạt lại tờ sính lễ kia, viết thêm mấy khoản.



“Ta đã thương lượng xong với thái phu nhân rồi,” Bùi Tư Thông nói, “Nhà tổ của Bùi gia chúng ta ở Quảng Nam cũng là sính lễ.”



Nghe thấy lời này, Cố lão thái thái suýt nữa thì đứng lên: “Như vậy sao được.” Nhà tổ của Bùi gia ở Quảng Nam, đây là phải truyền cho trưởng tử trưởng tôn, Bùi Khởi Đường là thứ tư, làm sao có thể cho bọn họ.



Bùi Tư Thông nói: “Căn nhà kia đã bỏ hoang lâu rồi, Cố gia không phải muốn đến tây lộ Quảng Nam chữa trị chướng dịch sao? Căn nhà kia vừa hay có tác dụng.”



Cố lão thái thái dở khóc dở cười, nhà tổ của Bùi gia có thể lưu đến bây giờ cũng không dễ dàng. Bà nhìn thế nào cũng cảm thấy Bùi Tư Thông giống như là một tán tài đồng tử, trong nhà có nhiều tiền của hơn là không chịu nổi, tờ đơn lễ vật này bà vẫn phải xem kỹ, rồi thương lượng với Bùi gia.



Cố lão thái thái đứng dậy: “Được rồi, ta đi nghỉ ngơi trước, mọi người vẫn còn có việc công, thương nghị ở đây đi!” Phụ tử Bùi gia đến nhà nhất định vẫn còn có những chuyện khác, vụ án của Hứa thị vẫn chưa xong, sớm ngày làm cho rõ ràng bà cũng có thể yên tâm.