Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 598 : Không thể quên được

Ngày đăng: 11:07 30/04/20


Lang Hoa tiến lên đỡ Cố lão thái thái, bà cháu hai người ra khỏi cửa.



Vừa đi tới rừng trúc xanh, Cố lão thái thái dừng bước lại vỗ vỗ tay Lang Hoa: “Đi đi, bên đó nhất định có chuyện cần con giúp đỡ, sớm làm cho sạch sẽ, tránh cho Hứa thị lại gây ra chuyện gì nữa.”



Lang Hoa thưa vâng một tiếng, thật ra thì nàng và Bùi Khởi Đường lén lút gặp nhau, tổ mẫu và phụ thân đều biết chỉ là không nói thẳng ra, bây giờ đã sắp thành hôn rồi, cũng không cần che che giấu giấu nữa.



Cố lão thái thái lại nhớ tới một chuyện: “Con phải nói với lão Tứ Bùi gia, trước khi thành thân một tháng nhất định không thể gặp mặt, đây là quy củ từ trước. Nó hôm nay cũng coi như lễ phép chu toàn, ta mới yên tâm để nó qua đây.”



Lang Hoa không khỏi bật cười, hành động nhỏ này của Bùi Khởi Đường, ngược lại thật sự là có tác dụng. Lang Hoa rất muốn chọc hắn, có điều nghĩ đến hắn ăn mặc chỉnh tề, động tác quy củ, mắt nhìn thẳng, ngay ngắn mà ngồi, dáng vẻ tuyệt đối sẽ không vượt quá lôi trì nửa bước, lại cảm thấy hắn bỏ không ít công phu, cũng coi là không dễ dàng gì.



Lang Hoa đưa Cố lão thái thái về phòng mới ra ngoài.



Tiêu ma ma đã chờ ở đó, thấy Lang Hoa lập tức nói: “Bùi Tứ gia đang đợi người ở thư phòng phía sau.”



Thư phòng nhỏ của Cố gia đã thành nơi cho hai người bọn họ gặp mặt. Khi phụ thân nói muốn chuyển thư phòng tới nơi này, lúc ấy mặt nàng đỏ bừng lên, không dễ gì mới khuyên được phụ thân, đợi đến sau đầu xuân sang năm hãy chuyển. Khi đó nàng gả cho người ta rồi, gian phòng này thật sự là thừa ra.



Lang Hoa vừa vén rèm lên đã có một cánh tay giơ từ trong phòng ra, bắt lấy cổ tay của nàng, sao đó khẽ kéo nàng đi vào phòng.



Lang Hoa không khỏi đỏ mặt, may mà Tiêu ma ma và Hàn Yên ở bên ngoài, không nhìn thấy động tác của Bùi Khởi Đường.



Vào phòng rồi, Bùi Khởi Đường ánh mắt sáng rực nhìn nàng: “Nàng giận à?”



“Có gì mà tức giận, tức... giận cái gì...” Lang Hoa nói tới đây mới nghĩ ra, lẽ nào nàng sẽ bởi vì vừa rồi hắn không để ý đến nàng mà tức giận sao?



“Là thái phu nhân dạy ta,” Bùi Khởi Đường nhẹ giọng nói, “Hôm nay trước khi ra ngoài, thái phu nhân cố ý dặn dò ta, ở trước mặt tổ mẫu nàng, không thể chỉ nhìn nàng, nếu không sẽ khiến cho tổ mẫu nàng cho là ta là một người không tuân quy củ, như vậy tổ mẫu nàng sẽ không yên tâm. Dẫu sao nàng tuổi tác còn nhỏ, cứ như vậy gả đến nhà chồng sẽ chịu thiệt thòi.”



Hoá ra là chủ ý của Bùi thái phu nhân, không ngờ Bùi Khởi Đường sẽ nghe theo.
Lang Hoa ngẩng đầu lên: “Muội muốn dẫn Chu Thăng qua nghe xem, nếu như ngục tốt không thẩm vấn ra được sự thật, Chu Thăng còn có thể giúp một tay.” Chu Thăng truyền tin tức ở bên ngoài, đã sớm học được cách phán đoán lời của một người là thật hay giả, cho nên Hứa thị rất khó mà lừa gạt qua cửa trước mặt Chu Thăng.



Bùi Khởi Đường nhìn Lang Hoa, trong ánh mắt tràn đầy nuông chiều: “Ta đi sắp xếp.”



...



Lang Hoa xuống xe ngựa bên ngoài đại lao Hình bộ.



Lập tức có người đi lên dẫn Lang Hoa vào.



Trong đại lao tối đen, Hàn Yên vội vàng tiến lên đỡ Lang Hoa: “Đại tiểu thư cẩn thận.”



Lang Hoa nhớ tới tình cảnh trước khi chết ở kiếp trước, Hàn Yên cũng ở bên cạnh nàng cẩn thận bảo vệ nàng như vậy. Lục gia đột nhiên làm khó dễ, Hàn Yên liều mạng phản kháng, nhưng vẫn không thay đổi được vận mệnh chủ tớ các nàng.



Bây giờ tất cả đều khác, nàng rốt cuộc đã biết là ai hại nàng một đời, cũng muốn đứng ở đây xem kết cục của bọn họ.



Đi vào một căn phòng, Bùi Tiền lập tức tới nói: “Nơi này khả năng hơi tối, chỉ cần người vỗ vỗ tay, ngục tốt sẽ đốt đèn lên.



Nàng ngồi ở trong bóng tối, có thể nhìn thấy thẩm vấn trước mặt, nhưng đám người Hứa thị lại không thấy được nàng.



Lang Hoa nói: “Ta biết rồi.”



Bùi Tiền lúc này mới lui xuống.



Một loạt tiếng bước chân vang lên, Hứa thị bị đẩy tới.