Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 628 : Muội sai rồi

Ngày đăng: 11:07 30/04/20


Bùi Đại nãi nãi còn chưa phản ứng kịp, đề tài đã vòng đến trên người Chu gia.



Tất cả mọi người đều nhìn nàng ta



“Nhà chúng ta,” Bùi Đại nãi nãi mím mím môi: “Cũng có người từng mắc chướng dịch, nhưng phụ thân ta nhậm chức ở Quảng Nam, cho nên cả nhà vẫn phải ở lại Quảng Nam.”



“Không chỉ là một nhà thân gia, toàn tộc Chu thị đều ở Quảng Nam chứ?” Mặt mũi Lang Hoa giãn ra hỏi.



Bùi Đại nãi nãi mím mím môi: “Đúng thế.”



Lang Hoa cười nói: “Như vậy xem ra đại tẩu hiểu rõ tình hình bên đó nhất, đại tẩu hãy nói xem chúng ta có nên trở về Quảng Nam quản lý tổ trạch hay không.”



Nói là quản lý tổ trạch, thật ra là nói, có muốn lấy lại quan hệ ở Quảng Nam hay không.



Bùi Đại nãi nãi ung dung cười một tiếng, đây đâu phải lời nàng ta có thể nói.



Nếu như nàng ta nói ra lời trong lòng, Bùi gia hẳn nên bỏ mặc chuyện Quảng Nam, giao hết cho Chu gia mới là tốt nhất. Vậy nàng ta sẽ thành người thế nào? Mọi người chẳng phải là đều nhằm vào nàng ta sao?



Phụ thân thường nói, nếu Bùi gia đã làm quan văn, chuyện võ tướng bên này sẽ không liên quan đến Bùi gia nữa. Nàng ta cũng không hiểu tại sao Bùi gia lại sống chết bám lấy Quảng Nam không buông, ổn định làm một quan văn ở kinh thành không phải rất tốt sao?



Lão gia và lão Tứ cũng đã giữ chức ở triều đình. Giống như phụ thân nói vậy, Chu gia ở Quảng Nam, Bùi gia ở kinh thành, hai nhà canh phòng qua lại, đối với ai cũng có lợi. Tại sao Bùi gia lại cứ không qua được chỗ ngoặt này, những năm này nhà mẹ đẻ nàng ta thúc giục nàng ta cùng phu quân nhắc tới chuyện này, phu quân lại không cho phép nàng ta nhúng tay vào những thứ này, nàng ta bị hai bên kìm kẹp khó chịu biết bao nhiêu.



Cố thị gả vào Bùi gia, một câu nói lại khiến cho Bùi gia chắp tay dâng tổ trạch lên, bảo mặt mũi nàng ta còn để ở đâu.



Bùi Đại nãi nãi nói: “Vậy... hẳn nên xem ý thái phu nhân và trong tộc... thật ra ta không hay về nhà mẹ đẻ, cũng không rõ lắm tình hình Quảng Nam bây giờ.”
Bùi Đại thái thái phòng nhì ngẩng đầu lên, một nàng dâu vừa vào cửa lại có thể nói ra như vậy.



Bà thì sao? Là dâu trưởng của phòng nhì, nhưng lại không dạy được Như Cẩn cho tốt.



Bà không khỏi xấu hổ.



Người phòng chính không nói gì, đều để lại thể diện cho bà, bà không thể ỷ vào sự nhẫn nhịn của phòng chính mà giả bộ câm điếc như vậy.



Có mấy lời, đúng là phải nói cho rõ ràng.



“Như Cẩn, lời của Tứ tẩu con nghe đã hiểu chưa?” Bùi Đại thái thái nói, “Hai phòng Bùi gia chúng ta đã sớm phân rõ trách nhiệm, lúc phòng chính ở bên ngoài đánh giặc, phòng nhì chúng ta ở lại quản lý tổ trạch. Khi đó tình hình của phòng chính nguy hiểm hơn chúng ta nhiều, giống như Tứ tẩu con nói vậy, Bùi gia là đại tộc, nếu như không phải những năm này người trong tộc giúp đỡ lẫn nhau, làm sao có vinh quang như bây giờ? Không có tộc Bùi thị, ta và đại bá của con cho dù muốn chăm sóc con, cũng lực bất tòng tâm.”



“Lang Hoa,” Bùi Đại thái thái nhìn Lang Hoa, “Con quay về tây lộ Quảng Nam, có cần gì phòng nhì chúng ta thì cứ nói, bên Quảng Nam có một số việc, đại bá của con càng hiểu hơn.”



Bùi Đại nãi nãi nắm chặt tay, không ngờ kết quả lại như vậy, chẳng những phòng nhì Bùi gia không tức giận, ngược lại còn ủng hộ Cố thị.



Lang Hoa đứng lên hành lễ với Bùi Đại thái thái: “Nếu như Đại bá mẫu có thời gian, cháu dâu có một số việc thật sự phải thỉnh giáo người.”



Bùi Đại thái thái đỏ mặt: “Đừng nói như thế, ta gả vào Bùi gia nhiều năm như vậy, còn không nghĩ thông suốt như con.”



Bùi thái phu nhân cười nói: “Mấy người ai ai cũng đều nói mình không tốt, muốn tính công lao lên hết người lão thái bà ta sao? Gia hoà vạn sự hưng, người một nhà chúng ta vui vẻ như vậy, ngày tháng tốt lành của Bùi gia còn ở phía sau.”



Bùi Thập tiểu thư mím mím môi đứng lên hành lễ với Lang Hoa: “Tứ tẩu tẩu, là muội sai rồi, muội không hiểu chuyện.”