Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 66 : Mua gao
Ngày đăng: 11:00 30/04/20
ang Hoa đang nhìn tờ đơn mà Triệu Linh đưa tới.
Những cái tên ở bên trên nàng khộng biết hết, thế nhưng cái này nàng không để ý, nàng mới tám tuổi mà thôi, thứ nàng có R thời gian để học tập.
Nàng dặn dò Tiêu ma ma lấy một ít sách đưa cho nàng xem, mấy cuốn sách đó đều là ở kiếp trước nang kêu hạ nhân đọc cho nàng nghe, nội dung bên trong nàng cơ hó dā R lòng trỗi chảy rối, đem đối chiếu qua một chút nội dung trong trí nhớ với nội dung trồng văn tự, tất cả những con chữ nàng biết đều lung tung lộn xộn hết lên, nội trong hai năm, nàng nhất định sẽ biết được tất cả mọi chữ.
Có điểu hiện tại chỉ có thể góp nhặt, chắp vá thôi. Lang Hoa chỉ vào một chữ, “Chữ này đọc thế nào?”
ಕ್ಲಿ! Linh rất kinh ngạc, ngẩng đấu nhìn về phía Lang Hoa, "Nàng không biết chữ?”
Lang Hoa không muốn cãi nhau với hắn, “Chẳng qua là bây giờ vẫn chưa học thôi mà
Triệu Linh khẽ mỉm cười, không hề truy hỏi, hẵn có bí mật của hắn, nàng cũng có bí mật của nàng, từng chữ từng chữ chỉ qua cho nàng.
Triệu Linh nói: "Mấy thứ viết bên trên đểu là tên thật của hạ nhân Cố gia, người trùng họ trùng tên quá nhiều, nàng tìm cũng không thuận tiện." Nói rối ngừng một chút. "Mấy cáỉ ngày nay tất cả đều rất trật tự đầu giờ dân thắp đèn, đấu giờ mẩo mở cửa, hạ nhân sống ở bên ngoài lúc này vào cửa, chính mão mở cửa chính, đấu giờ thìn hạ nhân lân lượt ra ngoài mua sắm”
Lang Hoa càng xem càng giật mình, ஜ: một ngày ngắn ngủi, Triệu Linh đã làm cho rõ ràng tất cả tên của hạ nhân Cố gia rỗi.
Lang Hoa hơi suy tính, ánh mắt liên rơi vào tên của mấy người ra ngoài mua sắm đó, Lang Hoa dặn dò Tiêu ma ma, “Dựa theo những ghi chépIRN trên đi kiểm tra đồ đạc trong nhà một chút, những thứ nào là trong nhà cân dùng đến, những thứ nào không cần phải đi mua đều phải nhớ cho kỷ”
Nếu như những thứ trong nhà không cẩn mua, nhưng lại mượn danh nghĩa đi ra ngoài mua đồ, vậy thì nhất định là có vấn đề.
Cố lão thái thái cao hứng trong lòng, mấy người đang cười, Cố tam thái thái vội vội vàng vàng vào cửa, sau lững còn có quản sự đi theo.
Cố lão thái thái lập tức thu lại nụ cười.
Cố tam thái thái tiến lên hành lễ, "Mẹ, Mãn Giang Thần lại tới, lẩn này chúng ta có gặp hay không ạ?”
Cố lão thái thái đang suy nghĩ, vẫn chưa nói gì.
Cố tứ thái thái đã nói: “Theo lý mà nói, bây giờ tất cả đều vẫn chưa rõ ràng, mà cho dù Mẫn đại nhân phạm sai lầm cũng không có liên quan gì đến Mẫn đại tiểu thư. Trước kia Lang Hõa cùng Mẫn đại tiểu thữ tốt như vậy, ဒိန်မျိုး ta ba lân bảy lượt nhốt Mẫn đại tiểu thư ở ngoài cửa, Lang Hoa trong lòng sẽ khổ sở. Nếu nhử Mẫn đại nhân không có chuyén sau này bảo Lang Hoa cũng Mẫn đại tiểu thư sống chung với nhau như thế nào?”
Trong lòng Lang Hoa không tự chủ được mà thấy ấm áp, tứ thẩm đều là vì nghĩ cho nàng.
Nàng thật sự phải cảm tạ Vương Nhân Trí, nếu như không phải là hắn, chi trưởng bọn họ vẫn không thể hoà hảo với chi hai như lúc ban đầu.
Cố tam thái thái nói: "Tứ đệ muội nói ngược lại nhẹ nhàng quá, vạn nhất chúng ta bị Mẫn gia liên luỵ, muội có thể ra mặt đảm nhiệm sao?”
tứ thái thái gật gật đấu, “Nếu tam tẩu đã nói như vậy, chuyện này ta sẽ đảm nhiệm.”
Cố tam thái thái vẫn còn muốn tranh cãi, nhưng phát hiện Lang Hoa đã xuống 燃 mềm, nàng chỉnh sửa quân áo một chút, nhin về phía A Mạt, “Đi, chúng tả ến của thùy hoa đón A Thân vào.”