Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 675 : Trả nợ

Ngày đăng: 11:08 30/04/20


Hàng thị oán trách nhìn Từ Tùng Nguyên, cái này còn có thể là giả sao.



Từ Tùng Nguyên vô cùng vui mừng, mặc dù bị thương, nhưng là trong họa có phúc. Ít nhất Lang Hoa chịu đứng ở đây nói chuyện với bọn họ, chỉ là Hàng thị nhiều năm không có thai, lại vào đúng lúc này... cũng không biết cơ thể có thể chống đỡ được không.



Từ Tùng Nguyên không khỏi dặn dò Hàng thị: “Bà mới có thai, đừng quá vất vả.”



Hàng thị đỏ mặt gật đầu: “Lão gia cứ yên tâm!”



Từ Tùng Nguyên mới vừa thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên lại nhớ tới câu nói của Lang Hoa trước khi ngất đi kia, trong lòng đập thịch một cái, lập tức nhìn Lang Hoa: “Lang Hoa, chuyện lúc trước con nói... Khởi Đường, đều là thật sao?”



Nếu lời đã nói ra rồi, thì không cần chữa lại nữa, Lang Hoa nói: “Là thật ạ.”



Sắc mặt Từ Tùng Nguyên dần dần nặng nề hơn, suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, sớm muộn gì cũng sẽ bị người biết, trước đó phải chuẩn bị thật tốt mới được. Ninh Vương ngầm sắp đặt nhiều năm như vậy, chỉ sợ trận này bắt buộc phải đánh, đến lúc đó Khởi Đường phải làm thế nào?”



Lang Hoa nhìn vẻ lo lắng của Từ Tùng Nguyên và Hàng thị, vẻ mặt bọn họ giống y như tổ mẫu, phụ thân vậy.



Chỉ có người thân mới có thể lo lắng cho họ như vậy.



Kiếp trước thân tình của nàng rất nhạt nhẽo, kiếp này tất cả đều được bù đắp rồi.



“Phụ thân yên tâm,” Lang Hoa nói, “Ninh Vương làm loạn như vậy, Hoàng thượng hận không thể lôi kéo người tới giúp đỡ, sẽ không gây thù chuốc oán nữa đâu.”



Lúc Ninh Vương bị giam ở trong cung, Thái hậu đã đoán được hắn sẽ không chịu để yên như vậy. Lúc ấy cho dù Hoàng thượng giết Ninh Vương, chỉ sợ sẽ mọc ra con của Ninh Vương hoặc là những kẻ khác đến làm phản. Sự sắp đặt nhiều năm của Ninh Vương đã hoàn thành, tất cả đều là thuận lý thành chương, chỉ là không ngờ sẽ nhanh như vậy.



Bây giờ nhìn lại, tất cả suy nghĩ của Thái hậu nương nương đều đúng, dù Ninh Vương chết rồi, nói không chừng lại là Thái tử mưu phản.



Kim quốc mãi không giết Thái tử, không phải chính là muốn thúc đẩy nội loạn Đại Tề sao. Trải qua chuyện mấy ngày nay, bây giờ nàng cảm thấy, lần mưu phản này Kim quốc không tránh được liên quan.



Cho nên, cái gì tới sẽ tới.



Kết quả như thế nào mới là điều bọn họ có thể tranh thủ.
Bùi Tư Thông kinh ngạc, vậy chẳng phải sẽ khiến cho người ta nghi ngờ sao, Ninh Vương lại lấy cớ con trai của Khánh Vương để khởi sự, lỡ như...



Lang Hoa cười nói: “Vậy thì thoải mái thừa nhận.” Để cho tất cả mọi người đều biết thân phận của Bùi Khởi Đường cũng chẳng sao cả, phải khiến Hoàng đế cũng cam tâm tình nguyện đồng ý.



Đây là thứ Hoàng đế nợ phủ Khánh Vương, nợ Bùi Khởi Đường.



...



Trong hoàng cung.



Hoàng đế nhìn bụng Triệu thị càng ngày càng to, không nhịn được giơ tay đặt lên bụng.



Triệu thị sợ hãi cả người run lên.



“Đừng sợ,” Hoàng đế nói, “Đứa trẻ sinh ra nếu là Hoàng tử, Trẫm sẽ lần nữa phong nàng làm phi.”



Lúc thế này, mỗi đứa con trai nối dõi của hắn đều vô cùng quan trọng.



Giọng Triệu thị hơi nghẹn ngào: “Tạ ân điển của Hoàng thượng.”



Hoàng đế phất phất tay, sai cung nhân dẫn Triệu thị đi nghỉ ngơi, “Sau này Trẫm ở đâu, nàng sẽ ở đó.”



Cung nhân đáp: “Chúng nô tỳ nhất định sẽ chăm sóc tốt... Triệu phi nương nương.”



Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm, hắn hy vọng Triệu thị có thể sinh hạ con trai. Như vậy cho dù Thái tử không thể hồi cung, hắn cũng có con trai kế thừa hoàng vị, những kẻ bên ngoài đó sẽ không phản chiến đứng về Ninh Vương.



Thường An Khang tiến lên: “Hoàng thượng, sứ thần Kim quốc cầu kiến.”



“Không gặp,” Hoàng đế nhíu mày, “Lúc này bọn chúng muốn làm gì?”