Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 703 : Dựa vào cái gì

Ngày đăng: 11:08 30/04/20


Tiếng lính trinh sát vừa dứt, lại có một âm thanh than khóc nói: “Quốc Công gia, chúng ta bị lừa rồi, những người Giao Ly kia nói đến cứu Quốc Công gia, sau khi chúng ta cùng ra khỏi thành... đã không thấy bọn chúng đâu nữa.”



Bên tai Chu Diễm như sấm nổ: “Không thấy đâu nữa là ý gì?”



Quản sự Chu gia nói: “Bọn chúng chạy rồi, còn chưa thấy người của Bùi Khởi Đường đâu, bọn chúng đã chạy rồi. Chúng ta tiến lên ngăn cản, bọn chúng liền... giết người của chúng ta.”



Quản sự Chu gia nói rồi cả người run rẩy, ai có thể ngờ, người Giao Ly bọn họ muốn dựa vào lại trong chớp mắt đâm cho bọn họ một đao. Những người bị giết chết kia thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã trên đường đến Hoàng Tuyền rồi.



“Quốc Công gia, ngài nói đây là vì sao chứ.”



Chu Diễm ngẩn người ra không thể động đậy, người Giao Ly làm sao lại dám làm ra loại chuyện này?



Tên Đàm Thịnh giống như chó đó, cả ngày chỉ nằm sấp dưới chân ông ta vâng vâng dạ dạ. Những năm này mặc cho ông ta sai khiến, không ngừng chạy đi chạy lại giữa Giao Ly và Đại Tề, truyền tin tức cho ông ta và vua Giao Ly, ông ta thậm chí còn quên Đàm Thịnh là người Giao Ly.



Phải nói, ông ta cảm thấy người Giao Ly so với một số người Tề còn tốt hơn nhiều, nếu như ông ta đến Giao Ly cũng sẽ hô phong hoán vũ ở trong triều đình như thế.



Nhưng bây giờ, người như vậy lại cũng dám tính kế với ông ta, tây lộ Quảng Nam là lãnh thổ của ông ta, ông ta là Hoàng đế của nơi này.



“Quốc Công gia, người Giao Ly liệu có đối phó với phu nhân? Phu nhân, các nãi nãi còn có tiểu thư đều... đều ở đó, những kẻ Giao Ly kia chắc sẽ không đối với bọn họ...”



Sắc mặt Chu Diễm trắng bệch: “Hắn dám...”



Hắn dám, hắn làm sao không dám, nếu như hắn không dám cũng sẽ không giết chết hạ nhân của Chu gia.



Bọn chúng giết người công khai rời đi, bọn chúng cũng không sợ gì cả, bởi vì bọn chúng không phải là người Tề. Cho tới bây giờ Chu Diễm mới ý thức được Đàm Thịnh là người Giao Ly.



Người Giao Ly đáng hận, luôn đến quấy nhiễu biên giới, cướp đi của cải của bách tính, bắt đi những nữ tử trẻ tuổi. Những năm này bởi vì quan hệ với Giao Ly, ông ta luôn nhắm một mắt mở một mắt, bây giờ những chuyện này xảy ra ở trên người ông ta, Giao Ly cướp đi tiền của của ông ta, còn có nữ quyến của Chu gia...



Chu Diễm khó chịu khom người xuống, vinh hoa phú quý nhiều năm gặm nhấm trái tim ông ta, khiến ông ta trở nên ngu xuẩn, tự đại như vậy, cho nên mới không có nửa điểm phòng bị với người Giao Ly.



Những kẻ đó luôn miệng gọi ông ta là Quốc Công gia, khiến cho ông ta lầm tưởng mình thật sự là đạt quan hiển quý của Giao Ly.




Người Giao Ly trên boong thuyền đang bận rộn, quả nhiên là một bộ muốn lái thuyền đi.



“Chờ một chút, lão gia còn chưa đến,” Chu phu nhân lập tức ngăn cản, “Đàm đại nhân... Đàm đại nhân thuyền này không thể đi, lão gia...”



Đàm Thịnh vừa rồi còn mặt đầy nhún nhường chắp tay đứng ở đó, giờ lại không để ý đến tiếng kêu của Chu phu nhân.



Sắc mặt Chu phu nhân đại biến, một loại dự cảm xấu nổi lên trong lòng: “Các ngươi muốn làm gì? Ta bảo các ngươi dừng lại, có nghe thấy không hả.”



Lời phía sau đã mang theo sự run rẩy.



Người Giao Ly bắt đầu thì thào nói nhỏ, ánh mắt rơi lên người nữ quyến Chu gia, trên mặt hiện lên nụ cười ngả ngớn. Những người này thường ngày đều đã học biết nói tiếng Tề, nhưng bây giờ lại đang nói tiếng Giao Ly mà bọn họ nghe không hiểu.



Đàm Thịnh nhàn nhạt nói: “Không cần đợi nữa, Quốc Công gia đã bị Bùi Khởi Đường giết chết rồi, phu nhân vẫn là nghĩ xem mình sau này phải sinh tồn thế nào ở Giao Ly đi.”



Đàm Thịnh nói xong, người Giao Ly xung quanh đột nhiên cười lên.



“Ha ha ha.”



Tiếng cười kia khiến cho tất cả nữ quyến Chu gia không khỏi kinh hoảng.



“Buông ta ra.”



Đã có người không nhịn được giơ tay về phía nữ quyến Chu gia.



Chu phu nhân hoảng sợ nhìn tất cả trước mắt: “Các ngươi láo xược, đây là gia quyến của Hình Quốc Công. Lão gia chúng ta là Hình Quốc Công vua Giao Ly phong, các ngươi không sợ bị vua Giao Ly trừng phạt hay sao, các ngươi...”



“Ha ha ha,” Đàm Thịnh cũng cười ra tiếng, “Giao Ly chúng ta có Hình Quốc Công? Sao ta lại chưa từng nghe qua, Giao Ly chúng ta đã cho các ngươi bổng lộc? Đã phong thưởng cho các ngươi? Các ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng mình là quan viên của Giao Ly chúng ta?”