Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 80 : Đi cùng
Ngày đăng: 11:00 30/04/20
Lang Hoa mới vừa xuống xe ngựa, Cổ tử thái thái cùng Mẫn Giang Thần liên tiên lên đón. Cổ tử thái thái vội vàng nhìn Lang Hoa từ trên xuông dưới hai lân, phát hiện không bị thương mới thở phào, "Sau này chớ đi ra ngoài nữa, thực sự muôn ra ngoài thì ta sẽ đi cùng với con, con cử đi như vậy nửa ngày cũng không trở lại, thật muôn ta lo chêt mả.”
Lang Hoa cười khẽ một tiếng với Cổ tử thái thái, "Bọn Tiêu Ảp bảo vệ con rất tốt, cũng không làm cái gì cả, chỉ là xem một chút tình hình bên ngoài thôi.”
Cổ tứ thái thái có một bụng lời muốn nói, nhưng thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lang Hoa những lời đó lại không nói ra được, luôn cảm thây là mình không bảo vệ nàng tôt, lây đâu ra lập trường đi khiên trách đứa nhỏ này.
Cổ tứ thái thái vội vàng phân phó hạ nhân, "Mạu đem nước cho tiểu thư tắm đi, lại báo cho lão thái thái cùng Đại thái thái một tiêng, Lang Hoa trở vẽ rôi, tât cả đều bình an. Đúng rổi, bưng hai bát canh ô mai qua đây.”
Một chuỗi phân phó, lập tức có người tiến lên hầu hạ Lang Hoa, bận rộn nửa ngày mới đê cho Lang Hoa an an ôn ôn ngôi ở trên ghê.
Một chén canh ô mai xuống bụng, khí độc hít ở bên ngoài lập tức bị quét sạch. Mẫn Giang Thần đã không nhịn được hỏi, “Đểu tốt rồi sao? Nghe nói Vương gia đại lão gia rơi vào nôi nước bỏng rôi? Là thật sao? Phụ thân ta quả nhiên là không chịu chút tôn hại nào?
Lang Hoa gật gật đầu, “Đều là thật”
Trên mặt Mẫn Giang Thần lập tức lộ ra nụ cười, "Muội không biết chứ, muội không ở nhà, mây người chúng ta... Giông như con kiên trên chảo nóng vậy.”
Cổ tử thái thái nghe đến chỗ này “phốc" một cái cười ra tiếng, Mẫn đại tiểu thự đúng là lo quá rôi, một người bình thường nho nhã như thế, bây giờ cũng có thể nói ra những lời này.
Mẫn Giang Thần n iểu ca kia của ta vốn đã đủ nháo rồi, kết quả phụ thân
cũng nháo theo, muội cũng đi theo ở một bên thêm củi thêm lửa.”
Lang Hoa nhìn A Thẩn, A Thần thật sự là tức giận mới phát ra những lời nói hung hãng này, nhưng vôn cũng không phải là người lòng dạ cứng rãn, nói đến những thử tàn ác kia, cả người đều rùng mình.
Bên cạnh nàng có A Thần như thế, có tổ mẫu hiền hòa, có Tứ thẩm muốn yêu thương bảo vệ nàng, nàng còn có gì phải sợ chứ?
"A Thần." Lang Hoa nhẹ giọng nói, "Vừa rồi, thừa dịp bên ngoài còn đang loạn, ta cũng đã đê cho người đi đêm tiên trang, cũng lây được chứng cớ rôi.”
Mẫn Giang Thần nói: “Vậy cô ta đã nhận tội chưa?”
Lang Hoa gật gật đầu, “Nhận tội rồi, nói là nhận ngân phiếu của thương nhân, chính là một ngàn lượng bạc chúng ta tìm được ở tiên trang Tường Ký." Nói tới chỗ này, Lang Hoa cúi đâu xuông, ánh mãt từ từ ươn ướt.
Mẫn Giang. Thận kéo chặt tay Lang Hoa, “Muội cũng đừng đau lòng, loại chuyện này cũng vân thường có thôi, chỉ cân trừng trị mây kẽ làm việc đó, trong nhà sau này cũng sẽ đêu bình an."
Lang Hoa gật gật đầu, "Ta cũng nghỉ như thế, ta không thể vì tâm tình của mình mà đê cho trong nhà xảy ra chuyện. Lân này mọi người đều bình an, lân sau thì thể nào? Vạn nhât nháo xảy ra đại sự, tô mẫu bị chọc tức, gia nhân vô tội bị thương, cũng bởi vì ta nhât thời do dự. Thật quá không đáng giá, ta không muôn lại phải hôi hận.”
Mẫn Giang Thần thở phảo, "Muội có thể nghỉ thông thì tốt rồi." Nói rồi cẩn thận ngắm Lang Hoa, "Bình thường thoạt nhìn lẫ một người rất cứng rắn, làm sao gặp phải chuyện nhỏ như vậy liên khó chịu, dù sao cũng chỉ là một nha hoàn... Muội cũng không cân...”
Lang Hoa miễn cưỡng lộ ra nụ cười, “Nếu như không phải là nha hoàn thì sao?” Nói rôi dừng một chút, "A Thân, tỷ trở về đi thôi, tỷ yên tâm, ta sẽ xử lý tôt những thứ này.”
Mẫn Giang Thần kiên quyết lắc đầu, “Ta sẽ chờ, bất kể có chuyện gì, chỉ cần muội không muỗn nói, ta cũng sẽ không hỏi, ta chỉ muốn lúc muội khổ sỡ thì ở bên cạnh phụng bôi muội."