Đạo Diễn! Cậu Nợ Tôi Một Giải CP Xuất Sắc Nhất

Chương 24 : Năm mới

Ngày đăng: 10:40 18/04/20


"Gói xong rồi? Đưa anh xem nào."



Bạch Trạch. "..." Cậu nhìn cục bột chưa thành hình trong tay mình, lặng lẽ giấu sau lưng.



Thiệu Mặc Sâm nhịn cười. "Anh dạy em nhé?"



"Em đi xem lò nướng đã được chưa." Bạch Trạch nghiêm mặt, lạnh lùng từ chối.



Bạch Trạch nghe tiếng cười sau lưng, hừ một tiếng.



***



"Bảo bối, em thà rằng xem video cũng không để anh dạy em làm?" Thiệu Mặc Sâm nằm dài lên bàn tố cáo cậu, vẻ mặt bảo bảo rất đáng thương.



Bạch Trạch lặng lẽ ấn nút tạm dừng, mặt không thay đổi nhìn anh.



Thiệu Mặc Sâm giơ tay đầu hàng. "Bảo bối, anh sai rồi, anh vô cùng vô cùng mong muốn dạy em, chắc chắn sẽ không chê em ngốc."



Bạch Trạch tiếp tục nhìn anh.



"Khụ khụ...Anh sẽ không lên giá đâu, gì mà dạy em làm một cái sủi cảo thì đêm nay phải làm một lần chứ, sao người như anh lại làm chuyện đó được? Anh là loại người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của của người ta sao?" Mười phút sau, Thiệu Mặc Sâm nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của của người khác vẫn nói khóac mà không biết ngượng.



"Đêm nay ngủ ở thư phòng hay ngủ trong phòng vẫn còn xem biểu hiện của anh." Bạch Trạch vỗ vỗ bờ vai anh. "Thiệu ảnh đế, gánh nặng đường xa rồi."



Hai người trong bếp vừa làm sủi cảo vừa liếc mắt đứa tình.



Ngoài phòng khách lại gà bay chó sủa.



Nọc độc của Bạch Kỳ văng tứ tung. "Có phải cô đang ước không có người em trai này mới tốt không?"



Vivian vội vàng nói. "Chồng, anh đừng nói nhảm có được không? Chị Thiệu, không phải chị muốn em trai tôi và em trai chị chia tay sao?"



Thiệu Viện Viện vừa muốn mở miệng đã bị chặn lại.



"Chia tay cái gì? Ly hôn đấy. Thà hủy một ngôi miếu cũng không phá một cuộc hôn nhân, lớn vậy rồi còn không hiểu sao?" Bạch Kỳ tiếp tục cắm thêm một dao.



"Chồng, anh lại quên rồi, chị này tiêu chuẩn cao quá nên chưa kết hôn mà." Vivian vô tội nhắc nhở.



"Mẹ, con biết cái này này. Con cũng đang độc thân mà." Laura nhỏ ghé vào đùi mẹ Thiệu, nắm chặt lấy đầu ngón út, khó khăn nói. "Thà hủy một..."



Mẹ Thiệu nói tiếp. "Một ngôi miếu cũng không phá một cuộc hôn nhân. Laura thật hiểu chuyện."



Mẹ Bạch xấu hổ cười. "Bà thông gia, ngại quá..."



"Cái này thì ngại gì? Sự thật mà thôi." Mẹ Thiệu khoát tay.



Vợ chồng Bạch Kỳ kẻ xướng người họa chế giễu Thiệu Viện Viện một trận, cuối cùng còn nói. "Cô không thích em cô nhưng nhà tôi lại thích nó."
"Con muốn trượt tuyết." Laura vui vẻ kêu.



Bạch Trạch vừa định gật đầu đã bị Thiệu Mặc Sâm bác bỏ.



Thiệu Mặc Sâm cười. "Năm nay không đi núi tuyết, Laura, chúng ta đi biển được không?"



Laura bĩu môi, Thiệu Mặc Sâm tiếp tục dụ dỗ nói. "Có thể lặn, có thể thấy người cá, con còn có thể biến thành nàng tiên cá nữa."



"Ah, con muốn đi biển."



"Sao thế?" Bạch Trạch kéo Thiệu Mặc Sâm sang một bên.



Thiệu Mặc Sâm đột nhiên nắm chặt tay cậu, một lát sau buồn bực nói. "Không muốn thấy tuyết..." Về nhà thì được nhưng anh không muốn lên núi tuyết.



Tim Bạch Trạch mềm nhũn, biết là mình dọa anh sợ rồi. "Được, vậy thì chúng ta đi biển."



Nhưng khi những người khác vui vẻ bàn bạc xem nên đi đâu, hai người lại cảm thấy sầu đời, hai người bọn họ tới biển? Không bị paparazi chụp mới lạ.



Buồn bực cả tối, Thiệu Mặc Sâm bị Laura quấn lấy muốn chú nâng mình cao cao, anh đột nhiên nghĩ tới. "Chúng ta có thể mượn đảo của Khương Kỳ, bảo bối, gọi điện thoại đi."



Bạch Trạch cảm thấy đây cũng là một cách, điện thoại di động của cậu đang sạc pin, sau khi tính toán thời gian bên Mỹ, biết Khương Kỳ còn chưa ngủ, nhanh chóng dùng điện thoại Thiệu Mặc Sâm gọi.



"Tút - tút -"



"Anh, nghe điện thoại đi." Giang Nguyện gọi. "Là điện thoại anh Thiệu."



Khương Kỳ không muốn động đậy. "Em nghe giúp anh đi."



"Chào anh Thiệu, chúc mừng năm mới."



Bạch Trạch sửng sốt. "Tiểu Nguyện, chúc mừng năm mới."



"Đạo diễn Bạch?" Giang Nguyện cũng sửng sốt, hai người đều cầm trên tay điện thoại không thuộc về mình, nói chuyện cùng nhau.



"Anh nói đảo Bích Thúy sao?" Giang Nguyện kinh ngạc. "Anh cũng muốn mượn? Lúc trước Tôn Khiên cũng hỏi anh em rồi."



"Đạo diễn Bạch, hai người ở chung được không?"



Bạch Trạch từ chối cho ý kiến, kéo Thiệu Mặc Sâm qua đây cùng nhau bàn bạc.



Giang Nguyện cầm điện thoại đi tìm anh trai, bốn người cùng nói chuyện với nhau, nhanh chóng đã quyết định kế hoạch nghỉ phép.



Laura nghe được có nhiều người cùng đi, vui vẻ nhảy cẫng lên. Cô bé còn nhớ mỗi khi đi chơi với chủ nhỏ, không được đi tới những nơi nhiều người...



Tiếng chuông 0 giờ vang lên, bên ngoài cửa sổ đã bắn pháo hoa lộng lẫy, Thiệu Mặc Sâm cầm bàn tay Bạch Trạch, cúi đầu hôn lên. "Chúc mừng năm mới, bảo bối, anh yêu em."