Đạo Diễn! Cậu Nợ Tôi Một Giải CP Xuất Sắc Nhất

Chương 25 : Tình cảm -

Ngày đăng: 10:40 18/04/20


"Đạo diễn Bạch, ở đây." Bạch Trạch xuống máy bay đã thấy Đường Vũ hiếm khi ăn mặc mát mẻ đứng cạnh Tôn Khiên. Đường Vũ kéo tay Tôn Khiên nói chuyện ngọt ngào.



Thiệu Mặc Sâm ôm Laura đi phía sau Bạch Trạch.



Tới khi biệt thự, Bạch Trạch tò mò hỏi. "Giang Nguyện đâu?"



Đường Vũ sờ lỗ mũi một cái, đáp "Anh nó gặp được nhành hoa đào rồi..."



"Hoa đào?" Thiệu Mặc Sâm ngạc nhiên. "Tên Khương Kỳ kia không phải là một tên Đệ khống sao?"



Đường Vũ chớp mắt mấy cái, Giang Nguyện còn là một đứa huynh khống kia kìa, cũng không biết Khương Kỳ và nó có giống nhau không, nói. "Chắc thay đổi rồi."



Thiệu Mặc Sâm suy nghĩ một chút, gật đầu. "Chắc thế."



Hai người luôn trống đánh xuôi, kèn thổi ngược bây giờ lại ăn ý với nhau đến thế.



Laura bị Thiệu Mặc Sâm vứt cho Bạch Trạch đã tìm thấy mục tiêu mới của mình, i i a a đưa tay cho Tô Khiên.



Thiệu Mặc Sâm hừ một tiếng, kéo mũi Laura. "Tiểu sắc quỷ."



Laura không vui, ôm cánh tay nhỏ mập mạp của mình, nói như ông cụ non. "Chú cũng là chú nhỏ rồi, đừng cản cháu tìm bạn trai nữa."



Một đám người bị bé chọc cười, ngay cả Tô Khiên lạnh mặt cũng không nhịn được nhếch khóe môi.



"Anh, ôm." Laura giang hai cánh tay về phía Tô Khiên.



Bạch Trạch đang mong ngóng được giải phóng, thỏa mãn tâm nguyện của Laura.



Tô Khiên nhìn đứa nhỏ bị bỏ vào lồng ngực mình, điều chỉnh tư thế để cho bé ngồi thoải mái trên tay mình.



Bạch Trạch nhỏ giọng. "Cậu ta thuần thục quá."



Ánh mắt Đường Vũ có phần hoài niệm. "Ừm, trước đây anh ấy ở viện mồ côi quen rồi." Ví dụ như khi còn bé cũng thường xuyên được ôm như thế này, khi đó cậu ta và Tôn Khiên cũng chỉ là những đứa trẻ.



Bạch Trạch hiểu rõ, không nói tới vấn đề này nữa.



"Anh, anh có bạn gái chưa?"



Tôn Khiên không có cách nào trị đứa nhỏ này, anh cảm thấy mình rất hung dữ, cũng không biết khi còn nhỏ sao Cá nhỏ lại dám gần gũi với anh. Ngẩng đầu tìm bóng dáng người kia, cuối cùng đã thấy Đường Tiểu Ngư đang nhìn về phía anh, lắc đầu xua tay, thấy chết không cứu.




Nguyên Lộ nói. "Thực ra cháu muốn hỏi anh Khương một chút chuyện trong giới giải trí."



Hứa Uyển khó xử nhìn con trai mình, Nguyên Lộ nghĩ gì bà đều đoán được, suy nghĩ của con trai cả bà cũng hiểu được, làm một người mẹ, bà hi vọng con mình có thể tìm được một cô gái rồi kết hôn sinh con, nhưng cũng vì là một người mẹ, bà không muốn con trai mình sống không vui vẻ.



"Được rồi." Hứa Uyển phất tay. "Cháu có thể nói chuyện với Tiểu Nguyện, nó quen thuộc giới giải trí hơn Tiểu Kỳ."



Giang Nguyện cười đắc ý. "Bất cứ lúc nào cũng được."



Nguyên Lộ. "..." Hình như kịch bản không đúng.



Bạch Trạch suy nghĩ, hỏi Thiệu Mặc Sâm. "Nếu một ngày nào đó không nghĩ ra tình tiết trong phim, mời dì làm cố vấn, dì có đồng ý không nhỉ?"



***



"Cậu là ai?"



Chàng trai nhỏ lịch sự nhường một chỗ ngồi. "Tớ là Tô Cảnh Thu."



"Cậu có bạn gái không?"



Tô Cảnh Thu lắc đầu, cha nói người đàn ông tốt không thể tùy tiện nói ra lời yêu thương, nếu không phải chịu trách nhiệm.



"Có bạn trai chưa?"



Tô Cảnh Thu suy nghĩ một chút, tới chú nhỏ và dì nhỏ của mình, xưng hô hỗn loạn khiến cho bé cảm giác mình có rất nhiều chú dì. Lắc đầu.



"Tớ là Laura." Cô bé xoa xoa đầu ngón tay, đột nhiên cảm thấy hai cái tên này đặt cạnh nhau không hợp lắm. "Tớ còn có tên tiếng Trung nữa."



Tô Cảnh Thu gật đầu. "Có thể nói cho tớ biết không."



"Tên tiếng Trung của tớ là Bạch Tường." Laura xấu hổ. "Chỉ có mình cậu được gọi thôi." Tên tiếng Trung của bé quá khó biết, đến nay bé vẫn chưa viết được, đám bạn trong nhà trẻ không biết tiếng Trung, người trong nhà cũng gọi tên tiếng Pháp của bé.



"Bạch Tường." Không giống với Laura nói Tiếng Trung không thạo, Tô Cảnh Thu phát âm rất rõ ràng.



Khuôn mặt Laura ửng đỏ, thì ra tên bé nghe hay như thế sao?



Hai người ngồi trên bãi cát không biết có chút tình cảm nho nhỏ đã từ từ bén rễ.