Đạo Diễn! Cậu Nợ Tôi Một Giải CP Xuất Sắc Nhất

Chương 29 : Vui vẻ - Ngoại trừ em, anh còn muốn cp với ai?

Ngày đăng: 10:40 18/04/20


"Anh Thiệu, đây là bản thảo về quá trình quay." Mạc Tử Huyên đưa một sấp văn kiện.



Thiệu Mặc Sâm lật vài tời. "Tang Kỳ, Khuất Lan Thương, Hứa Thành Dục, Dương Húc Húc, Liễu Mạn Tinh..."



"Tiểu Huyên Tử, Liễu Mạn Tinh cũng được mời sao? Không phải anh sẽ hợp tác với cô ta chứ?" Thiệu Mặc Sâm có chút không vui, không phải anh có thành kiến với Liễu Mạn Tinh nhưng thực sự anh không tin tổ tiết mục sẽ không ghép CP anh và Liễu Mạn Tinh.



Không xào CP, không mập mờ, đây là điều kiện anh đưa ra, anh sẽ không để cho tổ tiết mục cắt nối biên tập qua quýt. Chí ít bây giờ anh có tư cách yêu cầu chuyện đó.



Mạc Tử Huyên cười haha. "Không phải, chị Mạn Tinh định hợp tác với Hứa Thành Dục, người anh hợp tác tổ tiết mục không chịu tiết lộ, người đó cũng không dự buổi lễ bấm máy."



"Hứa Thành Dục?" Thiệu Mặc Sâm sờ cằm, cảm thấy cái tên này hơi quen tai.



"Là người ban đầu được giao vai nam chính trong Đêm tuyết." Mạc Tử Huyên nhắc anh.



"Bỏ phim của Bạch Trạch đi quay phim của Trần Thanh?"



Mạc Tử Huyên nghẹn họng, ảnh đế, có phải anh nói lộn trọng điểm rồi không, cô không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt cho qua, nói. "Hình như cũng không quay phim của đạo diễn Trần. Em sợ anh ấy ghi hận anh."



Thiệu Mặc Sâm liếc xéo cô một cái. "Logic gì đấy? Cũng có phải anh bảo cậu ta đi đâu."



Mạc Tử Huyên hắng giọng. "Người ta cảm thấy mình nổi tiếng mà, sau đó lại hỏi đạo diễn Bạch có thiếu nam chính hay không..."



Thiệu Mặc Sâm. "..." Có phải người trẻ tuổi bây giờ đều cảm thấy bản thân tốt hơn người khác hay không?



"Được rồi, em giúp anh hỏi xem rốt cuộc anh hợp tác cùng ai đi."



Mạc Tử Huyên cảm thấy cô làm chuyện này quả thực tốn công mà không có kết quả, đến tột cùng là ai, sao còn giấu giấu diếm diếm như thế?



Hơn nữa anh Đường còn bảo nếu như Thiệu Mặc Sâm biết người đó là ai chắc chắn sẽ không từ chối, thế nhưng còn nói thêm, nếu như Thiệu Mặc Sâm biết người đó là ai, anh nhất định sẽ không tham gia.



Mạc Tử Huyên thở dài, chỉ biết tin vào Mạc Húc hiểu rõ Thiệu Mặc Sâm hơn mình, cũng hy vọng bản thân không bị cuốn gói ra đi.




Một tấm thiệp đỏ hiện ra trước mắt anh, Thiệu Mặc Sâm nở một nụ cười, đập vào mắt là cô gái có khuôn mặt xa lạ, gương mặt cô gái đỏ bừng lên, nói. "Em...em rất thích anh, có thể cho em xin chữ ký được không?"



Cô gái mở đầu, nhiều người trong quán cafe cũng bắt đầu xin chữ ký.



Lại là một tấm thiệp đưa tới, Thiệu Mặc Sâm nhận thiệp, vội vã nhìn lướt qua ngón tay thon dài, trong đầu bỗng hiện lên cảm giác quen thuộc, đang định ký tên đã nghe được một giọng nói trong trẻo. "Tôi cảm thấy anh rất thích hợp với nhân vật này, có muốn thử không?"



Thiệu Mặc Sâm ngẩng đầu, thấy Bạch Trạch một tay đút túi một tay vẫn duy trì động tác đưa thiệp, khóe miệng cũng nở nụ cười.



"Tôi là Bạch Trạch, là đạo diễn, có hứng thú với vai nam chính của tôi hay không?"



Thiệu Mặc Sâm giật mình, chưa phản ứng kịp đã nhớ tới lời Bạch Trạch nói. "Lúc nào em rảnh sẽ tới thăm anh."



"Anh..." Không biết tại sao Thiệu Mặc Sâm muốn khóc.



Có lẽ là do nguyên nhân nghề nghiệp, bất kể là anh hay Bạch Trạch vẫn phải giữ gương mặt như không có gì, nếu không...nơi đây sẽ nhiễu loạn, cảm giác vui vẻ đột nhiên tới này giống như pháo hoa đang nổ tung trong đầy anh, giống như con bướm nhẹ nhảy múa ở bông hoa.



PD quay lại biểu cảm của hai người, bỗng nhiên Thiệu Mặc Sâm lại đứng lên kéo tay Bạch Trạch đi ra bên ngoài.



Người xung quanh xôn xao, trợ lý nhỏ tội nghiệp dùng khẩu hình bình tĩnh nói. "Có rating."



Thiệu Mặc Sâm đóng chốt cửa trong phòng hóa trang lại, đứng trong góc chết. "Sao em tới đây?"



"Không vui sao?" Bạch Trạch bỡn cợt nói.



"Nên phạt." Thiệu Mặc Sâm liếc mắt, ngón tay vuốt ve cổ áo cậu.



"Còn thông đồng Mạc Húc gạt anh, chuyện này phải phạt thế nào đâu?"



Bạch Trạch đẩy anh ra, sửa sang quần áo,mắt phượng chứa đây ý cười. "Rốt cuộc là ai nên phạt ai? Ngoại trừ em...Thiệu ảnh đế, anh còn muốn CP với ai?"