Đạo Diễn! Cậu Nợ Tôi Một Giải CP Xuất Sắc Nhất
Chương 35 : Gà ăn mày - Bộ dáng của tình yêu
Ngày đăng: 10:40 18/04/20
(*) gà ăn mày: Gà nướng đất sét hay còn gọi là Gà ăn mày là một trong những món ăn nổi tiếng ở Trung Quốc. Gà ăn mày có cái tên như vậy bởi vì theo người xưa kể rằng có một gã ăn mày vì quá đói bụng nên đã ăn trộm con gà của một nhà dân, do trong lúc hắn đang nhóm lửa thì bất chợt nhận ra vua và cận thần đang đi về phía hắn, quá hoảng loạn hắn lấy vội cuốn tròn gà lại rồi lấy xung quanh đắp con gà lại rồi ném vô đống lửa nào ngờ sự tình cờ này đã tạo ra một cách chế biến gà vô cùng ngon và độc đáo.
- ---
"Tôi đi nhặt một ít củi."
Hứa Thành Dục cũng đứng lên. "Tôi cũng đi hỗ trợ."
Thiệu Mặc Sâm dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn anh ta, cười. "Làm phiền cậu rồi."
Hai người không quá quen, nói chuyện vài câu rồi cũng chẳng còn gì để nói nữa.
Hứa Thành Dục nhìn nhẫn trên tay anh. "Anh Thiệu, không ngờ anh bị trói buộc sớm như vậy."
"Sớm sao?" Khóe miệng Thiệu Mặc Sâm nhếch lên. "Già rồi, không nói chuyện yêu đương được như thanh niên các cậu nữa."
"Anh Thiệu đừng nói đùa." Hứa Thành Dục cười xấu hổ, sáng hôm nay trên báo vẫn đang liệt kê số bạn gái của anh ta, nghe Thiệu Mặc Sâm nói vậy bỗng nhiên thấy chói tai. "Chị dâu chắc hẳn rất xinh."
Thiệu Mặc Sâm chớp mắt. "Đương nhiên rồi."
"Có thể hiểu được tính đặc thù công việc của anh, chắc chắn chị dâu rất hiền." Hứa Thành Dục nói.
"Làm diễn viên thực ra cũng không có gì to tát, trừ chuyện em ấy muốn theo tôi phải tránh phóng viên." Thiệu Mặc Sâm ôm một đống nhánh cây khổ bỏ vài túi.
Hứa Thành Dục sờ mũi. "Có khi cũng không tránh khỏi chuyện dính scandal."
"Một đoạn tình cảm hay hôn nhân lâu bền, điều cơ bản nhất là phải trung thành." Thiệu Mặc Sâm lắc đầu. "Điều này tôi không cần em ấy phải hiểu."
Hứa Thành Dục không lên tiếng, khom lưng nhặt một nhánh cây lên, không biết sau này ảnh đế tự tát vào mặt có đau hay không.
***
"Thơm quá." Tang Kỳ khịt mũi, vui vẻ nói, cái bụng cũng kêu to.
Trì Thành cầm một cái gậy trúc, trên cây trúc là hai con gà rừng, mồ hôi trên lưng vẫn chưa khô, sau lưng là nhân viên công tác mệt mỏi ngã trái ngã phải.
Bạch Trạch nhìn con thỏ Tang Kỳ đưa cho mình, ghét bỏ nói. "Hôm nay không ăn con này."
Tang Kỳ chớp mắt. "Đạo diễn Bạch, không phải anh cũng theo phái "con thỏ quá đáng yêu, sao cậu có thể ăn nó" chứ?"
Bạch Trạch lời ít ý nhiều nói. "Không có thịt, quá gầy." Một lát sau còn bổ sung thêm. "Nuôi nó cho có thịt đã, nếu hai ngày nữa phải tìm thức ăn thì ăn nó luôn."
"Ý kiến hay." Tang Kỳ xoa tay, cầm con thỏ lên thâm trầm nói. "Giao cho tôi."
Tang Kỳ lẩm bẩm. "Tốt thật."
"Cái gì?" Dương Húc Húc cảm thấy dạ dày mình sống lại rồi, bắt đầu lại đi ăn dưa lê.
"Lúc nãy đạo diễn Bạch múc canh cho anh Thiệu, tránh không múc đầu cá, bạn tốt thật."
Dương Húc Húc nhún vai. "Bạn học đó, thật ra cũng bình thường thôi, không nên tin chuyện trên mấy tờ báo lá cải."
"Đúng vậy."
"Hình như không phải." Hứa Thành Dục lại gần. "Lúc Bạch Trạch chia canh cải không tỉ mỉ thế đâu."
Liễu Mạn Tinh. "..." Haha, có phải bây giờ cô nên cảm ơn vì Thiệu Mặc Sâm không có ở đây không? Nếu như nghe được Hứa Thành Dục nói như vậy...Liễu Mạn Tinh cảm giác chưa biết tiền đồ của mình như thấy được tiền án của người ta rồi."
Giọng nói Thiệu Mặc Sâm truyền tới từ phía xa, chen ngang câu chuyện của bọn họ.
"Gà được rồi, qua đây giúp một tay đi."
- -
Vở kịch nhỏ:
Rất nhiều rất nhiều năm sau, có người phỏng vấn Dương Húc Húc, hỏi cô nàng bộ dáng của tình yêu.
Cô gái năm đó đã chững chạc không ít, nghe được câu hỏi này đột nhiên cong môi. "Bộ dáng của tình yêu chính là bạn đối diện với một con rắn độc cũng cảm thấy trong nộc độc nó chứa đầy tình yêu."
Sau khi cuộc phỏng vấn này phát sóng, cô quấn quýt lấy Khuất Lan Thương đang viết chữ, đưa video cho anh ta xem. Khuất Lan Thương "Hừ" một cái. "Là do em ảo tưởng thôi."
Dương Húc Húc chớp chớp mắt, đột nhiên nói với anh ta. "Nhưng lỗ tai anh đỏ lên rồi kìa."
"Em ở đây nên mới nóng." Khuất Lan Thương khép giấy Tuyên Thành lại.
Khuất Mộ Huyên đang học đánh cờ vây nhìn thoáng qua cha mình, xem kìa, viết rồi lại vứt.
Ai bảo cứ phải có mẹ ở nhà mới lấy giấy ra luyện chữ chứ? Hơn nữa con cũng nóng này, có phải riêng gì mẹ đâu? Khuất Mộ Huyên thầm oán.
- --
*Huyên /xuan/ - ánh mặt trời.
Húc /xu/ - ấm áp